“Haha, sư đệ, không phải bị đánh trúng rồi đó chứ? Nhưng mà cơm phải ăn từng miếng lúc sư huynh còn trẻ không so được với đệ, thiên phú cũng không bằng đệ, chỉ cần không ngừng tu luyện, thực lực của đệ sẽ càng ngày càng mạnh, nói không chừng sẽ đánh bại được đạo chủ Quang Huyền đó.” Kuiba cười to, nói.
“Kuiba!” Bỗng nhiên, một giọng nói truyền tớ.
Nghe thấy giọng nói này, Kuiba lập tức đứng thẳng, một câu cũng không dám nói.
Đạo chủ Lăng Hằng đi tới, nhìn Diệp Tinh, nói: “Diệp Tinh, giờ người ở trong phủ cùng ta, ở nơi này, đạo chủ Quang Huyền sẽ không có cơ hội để đối phó với ngươi, ngươi cứ an tâm tu luyện là được.”
Bàn về tỉ mỉ, đạo chủ Lăng Hằng không bằng đạo chủ Quang Huyền, vậy nên cho dù trước đây thực lực của ông hơn đạo chủ Quang Huyền, cũng không ra tay nhiều.
“Thầy, con chuẩn bị điều chỉnh lại trạng thái của bản thân một chút, sau đó đi xông tháp.” Diệp Tinh nhìn đạo chủ Lăng Hằng, nói ra tính toán của mình.
“Ồ?” Nghe vậy, đạo chủ Lăng Hằng cười, nói: “Đạo tắc của ngươi tiến bộ kinh người, quả thực nên đi biểu diễn một chút, bày ra thiên thú càng mạnh, thành Thời Không mới càng coi trọng ngươi, những thế lực khác cũng càng kiêng dè hơn.”
Mấy người ngồi phi hành khí, thông qua trận truyền tống nhanh chóng tiến về phía trước.
Do phi hành khí trực tiếp bay tới phủ đạo chủ Lăng Hằng nên chẳng có ai biết là Diệp Tinh đã trở về.
...
Trên một quảng trường trong thành Thời Không, một tòa tháp khổng lồ đứng sừng sững, mà trong không trung, một bảng xếp hạng cực lớn đang trôi nổi, hoàn toàn hiện ra trước mặt mọi người.
Lúc này trên quảng trường vẫn còn rất nhiều người, đang không ngừng bàn tán, thỉnh thoảng có người tiến vào bên trong tòa tháp khổng lồ đó.
“Thời gian đã gần một trăm năm, cuộc tuyển chọn bồi dưỡng rất nhiều thiên tài Đạo Tắc Cảnh một trăm năm trước đã tới hạn, bọn họ nhanh chóng đột phá tới Hư Không Cảnh sau đó rời khỏi thành Thời Không. Giờ những thiên tài này đều đã quay lại.”
“Chất lượng của lớp thiên tài này cao quá, trừ Diệp Tinh, Hỗn Vũ là hai thiên tài nghịch thiên đã xông qua tầng thứ chín Tháp Đăng Thiên, ngay cả ba người Lư Vân Đạt, Vô Ngân, Đồng Mục Sâm cũng xông qua được tầng thứ năm Tháp Đăng Thiên, đặt trong bất cứ lứa thiên tài được tuyển chọn nào, chắc chắn bọn họ cũng sẽ chiếm vị trí thứ nhất.”
“Không biết lứa thiên tài này tương lai có bao nhiêu người có thể phát triển.”
Mọi người không ngừng bàn tán.
Thời gian mà thất trọng thiên thu nhận thiên tài Đạo Tắc Cảnh để đào tạo là một trăm năm, giờ đây thời gian đã tới, trái lại có rất nhiều thiên tài không ngừng tới đây thử nghiệm vào thời khắc mấu chốt cuối cùng, cố gắng đạt được thành tích tốt hơn.
Dù sao thành tích càng tốt, điều kiện bồi dưỡng khi bọn họ đột phá tới Hư Không Cảnh cũng càng tốt.
Ong...
Bỗng nhiên, trận truyền tống không gian lóe lên, một bóng người bay ra.
Nhìn thấy bóng người này, cả quảng trường bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, tới mức kim rơi cũng nghe thấy tiếng, trong mắt tất cả mọi người lộ ra vẻ khiếp sợ.
Có điều chỉ im lặng một thời gian rất ngắn, sau đó thiên tài trên khắp quảng trường không nhịn được mà bán tán.
“Là Diệp Tinh!”
“Diệp Tinh trở về thành Thời Không rồi!”
“Ta nghe nói trước đây Diệp Tinh đắc tội một vị đạo chủ.”
“Ta cũng nghe nói, vị đạo chủ đó muốn bắt Diệp Tinh, đoán chừng Diệp Tinh trốn về thành Thời Không.”
Mọi người nhìn Diệp Tinh, ngay cả bọn họ cũng biết được một chút chuyện xảy ra bên phía đạo chủ Quang Huyền, có thể thấy đã tạo thành ảnh hưởng như thế nào.
“Lại tới nơi này rồi.”
Diệp Tinh đứng trước tòa tháp khổng lồ, cách thời gian lần trước hắn tới đây đã bảy mươi mấy năm rồi.
“Lần này bạo phát hoàn toàn đi!”
Trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng, sau đó trực tiếp tiến vào trong Tháp Đăng Thiên.
...
Sau khi Diệp Tinh tiến vào trong Tháp Đăng Thiên, lập tức có rất nhiều ý thức cũng tiến vào trong Tháp Đăng Thiên.
“Diệp Tinh trở về thành Thời Không rồi? Lăng Hằng, việc lần trước mà đệ tử của ngươi gây ra động tĩnh cũng khá lớn đó? Sao, sao giờ lại khiêm tốn vậy?”
Các ý thức đang giao lưu với nhau, thậm chí có một vài người tò mò thăm dò việc của Diệp Tinh.
Còn về phần thánh hoàng Vũ Mặc, tất nhiên không có ai dám nói gì, vậy nên cho dù là rất nhiều đại đạo chi chủ cũng không biết tình hình cụ thể.
“Các vị, đệ tử của ta lần này tới xông Tháp Đăng Thiên, những việc khác không cần hỏi nữa.” đạo chủ Lăng Hằng lạnh giọng nói.
“Phải, giờ tên nhóc Diệp Tinh này đang xông Tháp Đăng Thiên.”
“Thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới có một, ở Đạo Tắc Cảnh đã xông qua được tầng thứ chín Tháp Đăng Thiên, tốc độ tiến bộ của Diệp Tinh trước đó thậm chí đã vượt qua cả Hỗn Vũ, giờ đã qua hơn bảy mươi mấy năm, chắc hẳn Diệp Tinh tiến bộ rất lớn.”
“Dựa theo tốc độ tiến bộ trước đây của Diệp Tinh, ta đoán Diệp Tinh có thể xông qua được tầng thứ mười ba Tháp Đăng Thiên.”
“Chưa chắc, thiên phú của tên nhóc Diệp Tinh này có chút kỳ lạ, người khác tiến bộ càng lúc càng chậm, cậu ta lại càng lúc càng nhanh, hơn nữa số mệnh nghịch thiên, nói không chừng bảy mươi mấy năm này đã giành được lợi ích to lớn nào đó, có thể xông qua tầng thứ mười bốn Tháp Đăng Thiên, tạo nên kì tích không chừng.”
Các cường giả đang bàn tán, lúc này còn một vài người thân thiết với đạo chủ Lăng Hằng đang trực tiếp thăm dò chuyện thực lực của Diệp Tinh từ chỗ đạo chủ Lăng Hằng.
Thứ cho bọn họ hứng thú đứng nhìn, quan sát thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới xuất hiện một người chiến đấu, tất nhiên bọn họ cảm thấy rất hứng thú.
...