"Ha ha." Thấy Diệp Tinh đồng ý, trong lòng Phủ chủ Lam Nham vô cùng vui sướng.
Tiếp xúc thời gian dài, mới có thể tạo được quan hệ tốt. Diệp Tinh nguyện ý ở lại, quan hệ của ông ta và Diệp Tinh tự nhiên cũng càng tiến thêm một bước.
......
Đây là một tòa cung điện thoạt nhìn bình thường, lúc này bên trong cung điện đã có một vị thanh niên yên lặng ngồi xếp bằng.
"Két." Bỗng nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, tiếp đó một tên thị vệ mặc áo giáp kỳ dị đi đến.
"Tình huống thế nào?" Thanh niên nhìn thị vệ áo giáp này, lạnh giọng hỏi.
"Công tử, quả nhiên giống như người nghĩ, Diệp Tinh cũng không có đi ra khỏi phủ đệ Lam Nham." Thị vệ mặc áo giáp nói thẳng.
"Đi ra ngoài!" Nghe vậy, sắc mặt của thanh niên không thay đổi, nhưng mà giọng nói lại trở nên vô cùng lạnh lùng như băng.
"Vâng!" Thị vệ mặc áo giáp nghe vậy, không dám nói thêm cái gì, ngoan ngoãn rời khỏi cửa phòng.
Thanh niên vung tay phải lên.
Ông...
Toàn bộ căn phòng bị một tầng lá mỏng bao vây lấy, động tĩnh bên trong không thể truyền ra ngoài.
"Răng rắc!"
Bên trong căn phòng chỉ có một mình người thanh niên, lúc này người thanh niên này lập tức lộ ra vẻ mặt vô cùng dữ tợn, tay phải của anh ta chụp một phát, cái bàn ở trước mặt trực tiếp biến thành bột phấn.
"Không gian Lam Nguyệt mở ra quả nhiên là bởi vì Diệp Tinh!"
Sắc mặt thanh niên vô cùng dữ tợn, nhìn khuôn mặt này lại đúng là Khôn Ly kia. Chỉ là hiện tại rốt cuộc anh ta đã không còn dáng vẻ tao nhã như lúc trước.
"Bất tử Phủ chủ Lam Nham kia thật đúng là thực tế, mình và cha đến phủ đệ của ông ta nhiều lần như vậy, ông ta mới chỉ mở không gian Lam Nguyệt ra một lần. Nhìn dáng vẻ bẩm báo của người đàn ông trung niên lúc trước, rõ ràng là lần đầu tiên Diệp Tinh tới phủ đệ Lam Nham, lần đầu tiên tới liền mở ra!"
Thanh niên cười lạnh.
"Cũng đúng, Diệp Tinh thân là tuyệt thế thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân tộc, tương lai sẽ dễ dàng trở thành cường giả Bất Tử cảnh cường đại, thậm chí có một tia hi vọng có thể trở thành Đại đạo chi chủ, Lam Nham quả thật là muốn kết giao. Thậm chí Đạo chủ Lăng Hằng cũng trực tiếp đưa lệnh bài vào tay Diệp Tinh."
Lúc này Khôn Ly giống như một con sư tử nổi giận, sắc mặt dữ tợn, trong mắt lộ rõ vẻ ghen tị.
Khôn Ly anh là người của gia tộc Hỏa Yểm cường đại, lão tổ lại ở phía trên đại đạo chi chủ, là tồn tại đứng đầu thế giới! Địa vị như vậy cao đến mức nào chứ?
Nhưng mà Khôn Ly anh cũng không có hưởng thụ được ưu đãi của gia tộc bao nhiêu.
Gia tộc Hỏa Yểm tồn tại lâu đời, thành viên gia tộc vô số kể! Thậm chí còn có phân bộ ở rất nhiều đại thế giới.
Ngoại trừ lão tổ đã vượt qua đại đạo chi chủ, đứng đầu thế giới, gia tộc bọn họ còn có vài vị đại đạo chi chủ, về phần cường giả Bất Tử cảnh lại càng nhiều!
Cha chính là một trong những vị cường giả Bất Tử cảnh trong đó, trên thực tế, cho dù là cha của anh ta cũng không được coi trọng bao nhiêu.
Dù sao cha anh ta không có tư chất trở thành đại đạo chi chủ, hiện tại thực lực trên cơ bản đã ngừng lại.
Lúc này đây trong gia tộc có người có được lệnh bài vận mệnh, anh ta và cha không biết đã phải trả giá bao nhiêu mới lấy được vào tay, quá trình đạt được vô cùng gian khổ.
Nhưng mà Diệp Tinh này chỉ là một vị thiên tài đến từ tinh cầu thất lạc, chỉ bởi vì có được thiên phú cường đại, lần đầu tiên tới phủ đệ Lam Nham liền đã được Phủ chủ Lam Nham chủ động nghênh đón, mở ra không gian Lam Nguyệt, thậm chí không cần cố gắng gì, đã có người đưa lệnh bài vào trong tay của hắn.
Thành viên của ga tộc Hỏa Yểm cường đại như anh ta lại căn bản không được gia tộc để ý, không được Phủ chủ Lam Nham để ý, có được lệnh bài vận mệnh cũng gian nan như thế.
Nghĩ đến sự coi trọng của gia tộc giành cho những đệ tử có thiên phú, trong lòng Khôn Ly lại càng tức giận hơn.
Thiên phú của anh ta bình thường, suốt quá trình tu luyện chưa bao giờ dám lười biếng, nhưng mà dù cố gắng thế nào cũng kém hơn những người có thiên phú.
Bởi vì những trải nghiệm trước kia, nên trong lòng anh ta vẫn luôn cực kỳ có ác cảm với những thiên tài có thiên phú, thậm chí trong nội tâm trở nên có chút vặn vẹo.
"Hô! Hô!"
Hít sâu mấy hơi thở, Khôn Ly phát tiết những cảm xúc tiêu cực trong lòng ra ngoài, vẻ dữ tợn trên mặt chậm rãi biến mất.
"Hừ! Đều nói Diệp Tinh Thiên phú cường đại, tương lai có thể đạt được thành tựu rất lớn. Chỉ là con đường cường giả không phải dễ đi như vậy! Thiên tài tiến vào tam đại Thánh Địa của thành Thời Không đều có thể trở thành cường giả Bất Tử cảnh, nhưng mà vẫn có rất nhiều người không thành công."
Trong lòng Khôn Ly hừ lạnh một tiếng.
Muốn trưởng thành rất khó, cũng không phải dễ dàng như trong tưởng tượng, cũng có vô số thiên tài ngã xuống trên con đường trưởng thành.
Khôn Ly rất chán ghét Diệp Tinh, thậm chí hiện tại còn ước gì hắn ngã xuống.
......