Sau khi thêm một thanh kiếm, dường như Diệp Tinh không cảm thấy bất cứ áp lực nào.
“Tiếp tục tăng thêm!”
Bảy trăm ba mươi thanh....bảy trăm năm mươi thanh...bảy trăm tám mươi thanh.......tám trăm hai mươi thanh......tám trăm bảy mươi thanh.....chín trăm ba mươi thanh.....
Từng thanh kiếm không ngừng gia nhập vào kiếm trận, mãi tới chín trăm bốn mươi thanh Diệp Tinh mới cảm thấy thao tác có chút khó khăn.
Diệp Tinh không kiên trì thêm nữa, lúc này trên mặt hắn tràn ngập vẻ ngạc nhiên, mừng rỡ.
“Haha, hơn bốn năm, số trường kiếm mà mình có thể khống chế nháy mắt đã tăng thêm hơn hai trăm thanh!” Vẻ mặt Diệp Tinh kích động.
Trạng thái hoàn mỹ của kiếm trận Bách Huyền là cùng lúc không chế được chín trăm chín mươi chín thanh kiếm, chỉ cần có thể nắm vững hoàn toàn, gần như sẽ vô địch Hư Không Cảnh!
Lúc chưa tiến vào thế giới Hắc Diệu, Diệp Tinh dự đoán mình cần ít nhất mười mấy năm mới có thể nắm vững được, nhưng giờ đây chỉ mới hơn bốn năm đã có thể đạt tới mức hiện tại!
“Kiếm trận Vạn Huyền, cần có Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh, thực tế Đạo Tắc Không Gian mình đã lĩnh ngộ tới điều kiện có thể nắm giữ được kiếm trận Bách Huyền, nhưng Đạo Tắc Sinh Mệnh thì lại kém xa.”
Diệp Tinh khống chế kiếm trận, im lặng suy nghĩ.
Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh trước đó của hắn không hơn kém nhau nhiều lắm, nhưng hơn bốn năm ở trong thế giới Hắc Diệu, hắn chuyên tâm lĩnh ngộ kiếm trong tranh, Đạo Tắc Không Gian tiến bộ rất lớn, hạt giống hư không Đạo Tắc Không Gian cũng đã nắm được hơn nửa, nhưng Đạo Tắc Sinh Mệnh căn bản không có tiến bộ gì.
Giống như một chiếc thùng gỗ, bên cao bên thấp, tất nhiên sẽ không thể đựng được nhiều nước.
“Lĩnh vực Hắc Diệu!” trong lòng suy nghĩ, bỗng nhiên một dao động kì lạ tản ra từ người Diệp Tinh, sau đó một lĩnh vực đường kính khoảng năm trăm mét hình thành.
Tay phải vung lên, hơn chín trăm thanh kiếm không ngừng bay lượn.
Cảm nhận một chút, trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ cực kì kích động.
“Dưới tác động của lĩnh vực Hắc Diệu, uy lực của kiếm trận Bách Huyền trực tiếp tăng lên gấp đôi!”
Luyện hóa năng lượng của hai mươi ba viên Hắc Diệu Thạch, cho dù Diệp Tinh tung ra đòn tấn công gì, chỉ cần ở bên trong lĩnh vực Hắc Diệu, lực tấn công cũng sẽ tăng mạnh!
Thực lực của hắn hiện giờ khủng bố đến mức nào? Cho dù đối mặt với Hư Không Cảnh hậu kì cũng sẽ không sợ hãi, nếu thực lực tăng gấp đôi, vậy thì chỉ cần nghĩ thôi đã biết khuếch đại lớn thế nào!
“Phải rồi, bốn năm này Đạo Tắc Không Gian của mình tiến bộ rất lớn, không biết có thể luyện hóa thêm Hắc Diệu Thạch không.” cảm nhận lĩnh vực Hắc Diệu, trong lòng Diệp Tinh bỗng xuất hiện một ý nghĩ.
Thực lực càng mạnh, dường như càng có tác dụng hơn trong việc luyện hóa Hắc Diệu Thạch.
Nghĩ tới là làm, Diệp Tinh lập tức ngồi khoanh chân.
Tay hắn nắm Hắc Diệu Thạch, trực tiếp vận chuyển Đạo Tắc Không Gian.
Ong...
Khí lưu màu xám trong não hắn dao động một chút, sau đó có một phần nhỏ khí lưu màu xám tự động tràn ra, dung hòa với máu của hắn.
Oành!
Tiếp xúc với khí lưu màu xám, máu Diệp Tinh giống như chạm tới được năng lượng của suối nguồn, lập tức trở nên sôi trào.
Nháy mắt, năng lượng trong Hắc Diệu Thạch điên cuồng chảy vào trong cơ thể Diệp Tinh.
“Giống y như mình nghĩ!”
Diệp Tinh mừng thầm.
“Hấp thụ!”
Hắn dốc sức thúc giục đạo tắc, hấp thụ năng lượng của Hắc Diệu Thạch.
Mãi tới hơn nửa tiếng sau, Diệp Tinh mới ngừng lại.
“Lại hấp thụ được năng lượng của gần năm viên Hắc Diệu Thạch nữa! Cộng lại thì mình đã hấp thụ được tất cả hai mươi tám viên!”
Khóe miệng Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng.
Hắn lại thúc giục lĩnh vực Hắc Diệu, thi triển kiếm trận Bách Huyền.
“Uy lực của kiếm trận Bách Huyền lại mạnh thêm chút nữa, hiện chắc phải gấp hai, ba lần!”
Hấp thụ thêm năng lượng của Hắc Diệu Thạch lần nữa, lĩnh vực Hắc Diệu của hắn rõ ràng càng mạnh hơn!
“Chủ nhân, giờ đây ngaì tiến bộ nhiều như vậy, có muốn tới Tháp Đăng Thiên kiểm tra thực lực của mình một chút không? số 11 nhìn Diệp Tinh, tò mò hỏi.
“Tất nhiên là đi.” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng.
Thể hiện ra thực lực càng mạnh, điều kiện đào tạo sẽ càng tốt, tất nhiên Diệp Tinh không thể giấu diếm.
Bước ra khỏi cung điện, chẳng bao lâu Diệp Tinh đã nhìn thấy một người.
Chàng trai này tóc toàn là màu đỏ, toàn thân phát ra dao động cực nóng.
Viêm Liệt, thiên tài đỉnh cấp của ngũ trọng thiên.
“Diệp Tinh.” Viêm liệt nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt lộ ra ý chí chiến đấu.
Hiện giờ anh ta vẫn còn thiếu một chút nữa là xông lên được tầng hai Tháp Đăng Thiên, nhiều nhất là vào tháng nữa sẽ có thể xông lên được.
“Viêm Liệt.” Diệp Tinh cười chào hỏi, sau đó đi tới Tháp Đăng Thiên nằm trên quảng trường khổng lồ.
“Nhìn kìa, là Diệp Tinh!”
“Đã mấy năm rồi không thấy Diệp Tinh, nghe nói Diệp Tinh cũng ra ngoài làm nhiệm vụ, xem ra đã trở về rồi.”
“Hắn ta tới để xông Tháp Đăng Thiên.”
“Hiện giờ chỉ có Đồng Mục Sâm xông qua được tầng ba Tháp Đăng Thiên, mà Vô Ngân và Lư Vân Đạt đều không qua, hắn ta có thể xông lên được không?”
“Có chút khả năng, Diệp Tinh xông lên tầng thứ hai của Tháp Đăng Thiên chỉ chậm hơn mấy người Đồng Mục Sâm, Vô Ngân hai năm mà thôi.”
...