Lúc này trong lòng Diệp Tinh có chút vui sướng.
Thực lực hiện tại của hắn khủng bố, tuyệt đối vượt qua cường giả nắm giữ hoàn toàn đạo chi tâm.
Lúc trước chiến đấu với đám người Lư Khôn, hắn cũng không phát huy hết toàn lực, chỉ phát huy ra một phần thực lực mà thôi. Nếu muốn, hắn có thể đánh bại đám người Lư Khôn trong vài giây.
Chỉ là, hoàn toàn thể hiện hết thực lực cũng không phải là hành động sáng suốt gì. Hiện tại chưa cần phải làm vậy.
Tay phải nắm chặt, lập tức hai lệnh bài xuất hiện trong tay hắn.
- Đến tay rồi! Diệp Tinh nhìn một cái lệnh bài, có lệnh bài này, hắn có thể tiến vào trong điện truyền thừa công kích.
Hắn nhìn Mặc Hồn, trước đây hắn đều định rời đi, không nghĩ tới Mặc Hồn tự mình đem cơ hội truyền thừa này dâng lên cho hắn.
- Ha ha, Diệp Tinh, không nghĩ tới thực lực của ngươi đã đạt tới tình trạng này rồi! Bóng dáng Mặc Uyên vừa động liền xuất hiện bên người Diệp Tinh.
Trong mắt ông ta tràn đầy vẻ vui sướng.
Thực lực của Mặc Hồn ông ta có thể cảm nhận được, thế mà lại bị Diệp Tinh đánh bại dễ dàng, Diệp Tinh 10 năm này tiến bộ quá nhiều, có lẽ cũng sắp nắm giữ được đạo chi tâm rồi.
Diệp Tinh tiến bộ càng nhanh, ông ta tự nhiên càng cao hứng trong lòng.
Soạt!
Mặc Uyên vừa dứt lời, bỗng nhiên trong đám người có một thanh niên lạnh lùng bay ra.
"Nham Hành." Diệp Tinh nhìn người thanh niên này.
- Nham Hành ta, đứng đầu trong cuộc thi tuyển chọn truyền thừa, đưa ra khiêu chiến với Diệp Tinh ngươi! Nham Hành nhìn Diệp Tinh, trầm giọng nói.
Tính tình anh ta lạnh lùng, nhưng hiện tại tất cả thiên tài trong tộc đều bị Diệp Tinh sỉ nhục danh dự,anh ta không có khả năng cứ như vậy mà nhìn.
Diệp Tinh nhìn Nham Hành, bình tĩnh nói: "Anh vẫn còn danh ngạch truyền thừa à?"
Nham Hành sửng sốt, lập tức lắc đầu nói: "Không có."
"Không có danh ngạch truyền thừa thì ta sẽ không đấu." Diệp Tinh lắc đầu cự tuyệt.
“Cuồng vọng!”
“Danh ngạch truyền thừa trân quý cỡ nào chứ. Diệp Tinh đã tiến vào không gian truyền thừa lấy được lợi ích thật lớn của tộc ta rồi, thậm chí còn có được lệnh bài của điện truyền thừa công kích rồi mà còn muốn truyền thừa nữa! Tham lam!”
“Quá tham lam!”
Nghe Diệp Tinh nói như vậy, nhất thời rất nhiều người tộc Không Nguyên phẫn nộ nhìn Diệp Tinh.
Dưới sự phẫn nộ, những người tộc Không Nguyên này bỗng nhiên phát hiện, vốn Diệp Tinh chỉ là tới tiếp nhận truyền thừa, hiện tại thoáng cái lại chiếm được nhiều chỗ tốt trong tộc bọn họ như vậy.
Không chỉ có nhiều truyền thừa công kích, còn có rất nhiều điểm Không Nguyên, những thứ này đều là những thứ bọn họ vô cùng khát vọng.
- Diêm Ma, hiện tại tôi có thể trực tiếp đi điện truyền thừa công kích chứ? Diệp Tinh nhìn về phía Diêm Ma, cũng không để ý tới đám người tộc Không Nguyên đang phẫn nộ, mỉm cười nói.
"Có thể." Diêm Ma gật đầu.
Ông ta phức tạp nhìn Diệp Tinh một cái, thực lực thiên tài vô cùng điềm tĩnh của nhân tộc lại có thể kinh khủng như vậy!
Sau đó, mấy người trực tiếp rời khỏi khu vực bia tinh không, để lại rất nhiều người tộc Không Nguyên đang phẫn nộ.
Mất một đoạn thời gian, mấy người Diệp Tinh mới đi tới bên trong một tòa cung điện khổng lồ.
Lúc này nơi này còn có một người đàn ông trung niên ngồi xếp bằng, ở phía sau còn có một cánh cửa kỳ dị.
" Nhân tộc Diệp Tinh?" Ông ta nhìn Diệp Tinh, hiển nhiên cũng biết tình huống chiến đấu trước bia tinh không ban nãy.
"Đem lệnh bài cho ta, ngươi có thể tiến vào trong điện trong 5 năm, 5 năm sau, tự ngươi sẽ bị không gian bài xích ra." Ông ta nói.
- Được! Diệp Tinh gật gật đầu, hắn đưa lệnh bài cho người đàn ông trung niên, nhìn cánh cửa kia, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.
Xoẹt!
Không lãng phí thời gian nữa, bóng dáng Diệp Tinh trực tiếp bước vào trong đó.
......
Lại xuất hiện lần nữa, Diệp Tinh đã ở trong một mảnh không gian thật lớn.
"Đây là..."
Diệp Tinh nhìn tình cảnh trong hư không, trong mắt hơi kinh hãi.
Trong tinh không khổng lồ, có ba ngôi sao to lớn, ba ngôi sao đều không ngừng xoay tròn, không ngừng tản ra từng cỗ dao động kỳ dị.
- Những ngôi sao này là cái gì vậy?
Trong lòng Diệp Tinh vừa động, ý thức liền tiến vào bên trong một ngôi sao.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt hắn cảm ứng được mình tiến vào một mảnh không gian kỳ dị, trong không gian chỉ có một cái cây màu trắng thật lớn.
"Đây là một cái cây?" Diệp Tinh nhìn kỹ, trong mắt lộ ra một tia kỳ dị.
Nơi truyền thừa công kích mà hắn tưởng tượng hẳn là những quang cầu công kích, ẩn chứa từng đạo công kích.
Soạt!
Bỗng nhiên, bên trong không gian ở trong ngôi sao có một ngọn gió thổi tới, sau đó cái cây màu trắng này nhẹ nhàng lay động cành lá.
"Cái này..."
Diệp Tinh nhìn cành lá này, trên mặt nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.
Theo cành lá lay động, hình như có từng ảo ảnh xuất hiện.
Một lá cây khẽ rung, dường như ẩn chứa một đạo kiếm quang, trực tiếp đâm thủng hư không.
Lá cây thứ hai khẽ rung, dường như ẩn chứa một đạo đao mang, tản ra dao động mãnh liệt.
......
Mỗi một phiến lá đều đang rung động, dường như đều ẩn chứa công kích.