Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Diệp Tinh quét qua xung quanh.

“Vết khắc trong ngọn núi này rõ ràng là cố ý để lại, về phần những thứ bên ngoài đó chắc hẳn chỉ là tùy ý lưu lại thôi.”

Vết khắc bên ngoài rất lộn xộn, phân bố không đều ở mọi nơi, thậm chí phần lớn đã bị hư hại. Căn cứ theo sự phỏng đoán của Diệp Tinh, rất có khả năng đang thử nghiệm chiêu thức.

Bởi vì những kiếm pháp bên ngoài bên trong núi cũng có, hơn nữa còn hoàn thiện hơn một chút.

“Đi thôi!” lòng suy nghĩ, Diệp Tinh nhanh chóng di chuyển về phía xa.

...

Ở trong một khu vực, một chàng trai mặt mũi kiên nghị đang huy động kiếm pháp.

Từng luồng kiếm quang không ngừng đánh ra, tản ra dao động cực kì mãnh liệt.

“Hình Thạch vẫn còn ở đây?” Diệp Tinh cách đó không xa, nhìn chàng trai đang luyện kiếm ở nơi đó.

Nhìn một lát, trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ ngạc nhiên.

“Thiên phú kiếm đạo của Hình Thạch này khá mạnh đó, vậy mà có thể thi triển hoàn toàn kiếm chiêu!” .

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||

Diệp Tinh cũng đã xem vết khắc chiêu thức trên vách đá, tất nhiên biết độ khó khi nắm giữ những chiêu thức này, nhưng Hình Thạch này lại nắm giữ tới mức cực kì quen thuộc.

“Không biết thiên phú phát triển theo Đạo Tắc thì Hình Thạch sẽ đạt tới thành tự gì?” lòng Diệp Tinh chợt động.

Hắn đi thẳng tới đó.

“Đại nhân.” Thấy Diệp Tinh đi tới, Hình Thạch ngây ra, lập tức cực kì cung kính nói.

Hai năm không gặp Diệp Tinh, cu ta cho rằng Diệp Tinh đã rời đi rồi, không ngờ vẫn còn ở nơi này.

Lòng cậu ta thấp thỏm, không biết Diệp Tinh tới có ý gì.

“Hình Thạch, em không nhận ra anh à?” khóe miệng Diệp Tinh nhếch lên thành một nụ cười, khuôn mặt hắn nhanh chóng thay đổi, nháy mắt đã biến thành dáng vẻ lần đầu tiên bước vào thế giới Hắc Diệu.

“Anh là....Mộc Khôn đại ca?” nhìn Diệp Tinh, Hình Thạch ngây ra, sau đó trên mặt lộ ra vẻ kích động.

Cậu ta cũng biết Diệp Tinh có thể tùy ý biến hóa dáng vẻ, lần trước gặp ở Tử Vong cốc là một dáng vẻ khác.

“Mộc Khôn đại ca, có thể gặp lại anh thật tốt.” Hình Thạch kích động nói.

Lúc nhỏ sau khi cậu ta nhìn thấy Diệp Tinh ra tay, người mà trong lòng cậu ta sùng bái nhất chính là Diệp Tinh.

Diệp Tinh nhìn chàng trai trước mặt, lúc vừa mới tiến vào thế giới Hắc Diệu Hình Thạch vẫn là một bé trai chưa tới mười tuổi, giờ đã mười năm trôi qua, đã hoàn toàn thay đổi rồi.

Có điều hắn và Hình Thạch rất có duyên phận.

Lúc mới tiến vào ngẫu nhiên gặp được Hình Thạch, lúc tới tử Vong cốc ngẫu nhiên gặp được, giờ đây tớ lúc rời đi lại gặp được lần nữa.

“Tiểu Thạch!” Đang nói, bỗng nhiên có một giọng nói từ phía xa truyền tới, chính là Hình Vân và Lâm Tinh đang bay nhanh tới đây.

“Mộc Khôn?” Thấy dáng vẻ của Diệp Tinh, trên mặt Hình Vân lập tức lộ ra sự sự hãi, trong có vẻ rất câu nệ, một câu cũng không dám nói.

Cô ta biết Diệp Tinh có thực lực của Bất Tử Cảnh, thậm chỉ trước đây còn chiến đấu với sáu cường giả Bất Tử Cảnh của Hắc Diệu Tông.

Bên cạnh, Lâm Tinh cũng nhìn Diệp Tinh, sau đó cười khổ nói: “Mộc Khôn, không ngờ lại gặp được ngươi ở đây.”

Nháy mắt đã mười bốn năm trôi qua rồi.

Lần đầu gặp chàng trai đó, đó là sự tồn tại đủ để cho anh ta phải ngước nhìn.

“Đã lâu không gặp.” Diệp Tinh nhìn hai người Lâm Tinh, cười khẽ nói.

Sau đó ánh mắt hắn lại nhìn về phí Hình Thạch, nói: “Hình Thạch, anh phải đi rồi, đồ trong nhẫn không gian này cho em hết đó.”

Hắn vung tay phải, một chiếc nhẫn không gian trực tiếp bay tới trước mặt Hình Thạch.

Vút!

Sau khi đưa nhẫn không gian cho Hình Thạch, bóng dáng Diệp Tinh lay động, nhanh chóng bay về phía xa.

“Mộc Khôn đại cai!” Hình Thạch muốn nói gì đó, nhưng còn chưa kịp mở miệng nói, bóng dáng Diệp Tinh đã biến mất không thấy, cậu ta ngây ngốc nhận lấy nhẫn không gian, xem xét một chút, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.

“Tiểu Thạch, Mộc Khôn anh ta.... để lại thứ gì?” Hình Vân nhìn em trai mình, không nhịn được hỏi.

“Bí tịch, tài nguyên.” Hình Thạch nắm chặt nhẫn không gian, ngây ra nói.

Bên trong nhẫn không gian, có một vài tài nguyên dược thảo, nhưng cũng có rất nhiều bí tịch.

“Kiếm pháp Mộ Vân.” “Kiếm pháp Chúc Ma.”

Từng quả cầu ánh sáng lặng lẽ nằm trong nhẫn không gian.

Hình Thạch xem xét một chút, hoàn toàn có thể cảm nhận được sự thần kì của kiếm pháp.

Cậu ta luôn muốn trở thành một cao thủ kiếm pháp, đây là điều mà cậu ta tha thiết mơ ước có được.

Ánh mắt nhìn về phía xa, Hình Thạch nắm chặt nắm đấm, lòng cảm kích.

“Mộc Khôn đại ca, chắc chắn em sẽ tu luyện thật tốt, không phụ số tài nguyên mà anh cho em.”

...

Trên một cánh đồng rộng lớn, Diệp Tinh lặng lẽ đứng đó.

Từng cơn gió thổi rất mạnh, lạnh tới thấu xương.

“Đưa chút tài nguyên này cho cậu ấy, không biết Hình Thạch có thể phát triển tới mức nào?” Diệp Tinh thầm nói.

Trên người Diệp Tinh có rất nhiều đồ, ban đầu nghiên cứu kiếm trận Vạn Huyền, hắn chuyên môn tìm kiếm rất nhiều kiếm pháp để nghiên cứu.

Bí tịch do chúa tể thế giới sáng tạo ra giá cả rất cao, nhưng do cường giả Bất Tử Cảnh sáng tạo ra lại rất rẻ.

Ban đầu lúc Diệp Tinh mới tiến vào hệ ngân hà đã mua Linh Việt Bộ Pháp, Hắc Nguyên Bát Thức,.... đều do các cường giả Bất Tử Cảnh sáng tạo ra.

Đối với thế giới Hắc Diệu mà nói, cho dù là bí tịch mà cường giả Bất Tử Cảnh sáng tạo ra đã là vô cùng quý báu, trong đó thực lực chắc chắn không cùng đẳng cấp với thành Thời Không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK