Nhìn khuôn mặt bọn họ rất quen thuộc, thanh niên chính là Tôn Việt, mà cô gái còn lại chính là em gái của anh ta Tôn Đồng.
Cô gái nhỏ thích khóc nhè trước đây đã trưởng thành.
Hai người khác cũng phấn khích nói về Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư, trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái.
"Hửm?" Bỗng nhiên Tôn Việt nhìn về phía thanh niên đi tới, sắc mặt cũng thay đổi.
"Chúng ta đi." Anh ta dẫn ba người khác rời đi.
"Đi gấp như vậy làm gì?" Hỏa Sâm nhìn mấy người lạnh lùng nói.
Ầm!
Khí thế mạnh mẽ bùng nổ nhằm vào mấy người Tôn Việt. Dưới khí thế này, mấy người Tôn Việt căn bản không thể động đậy.
"Là ai? Vậy mà dám ra tay với người địa cầu!"
"Tôi biết anh ta, anh ta là người của gia tộc bất tử, lúc trước còn không kiêng nể giết hơn mười người địa cầu."
"Giết chết nhiều người địa cầu như vậy mà vẫn bình yên vô sự?" . Ngôn Tình Cổ Đại
"Xem ra rõ ràng là đến để tìm ngược."
Những người xung quanh thấy động tĩnh bất ng, nhịn không được bàn tán.
"Hỏa Sâm, chúng tôi không trêu chọc cậu." Tôn Việt trầm giọng nói.
Anh ta biết chuyện xảy ra trước đây, lần này đi ra chỉ là muốn tới tinh cầu này mua vài thứ, không ngờ lại gặp lại Hỏa Sâm.
Hỏa Sâm nhìn thấy Tôn Việt, đạm mạc nói:" Ngươi không muốn chọc tức ta là được sao?"
"Gần đây ta mua Hằng Vân Tinh vừa lúc thiếu mấy quặng mỏ, ta thấy mấy người rất thích hợp."
Hỏa Sâm vươn tay phải, chộp tới chỗ mấy người Tôn Việt.
Trong thâm tâm anh ta cực kỳ chán ghét người địa cầu, thậm chí lúc trước bởi vì đánh chết người địa cầu mà bị gia tộc xử phạt.
Có điều, chỉ bắt vài người địa cầu, chờ lúc sau được thả ra,đánh chết những người địa cầu đó cũng tuyệt đối không dám nói gì.
Giống như trước đây anh ta tùy ý đánh chết hơn mười người địa cầu, bây giờ chẳng phải cũng vẫn bình yên vô sự hay sao? Anh ta căn bản là chẳng sợ gì.
Ầm!
Đúng lúc này bỗng nhiên một làn sóng dao động chợt lóe, phía sau mấy người Tôn Việt nhưng trực tiếp biến mất.
"Ai?" Thấy thế, khuôn mặt Hỏa Sâm nhất thời âm trầm xuống, tức giận nói.
"Hỏa Sâm thiếu gia!"
Vút!
Cách đó không xa, một người đàn ông mặc áo đen chạy tới, ở bên cạnh Hỏa Sâm, ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía.
Ông ta là cường giả Chân Linh Cảnh thời kỳ đầu, chuyên bảo vệ an toàn của Hỏa Sâm.
Ầm!
Nháy mắt một cỗ khí thế khủng bố bùng nổ, người đàn ông mặc áo giáp đen lại cảm thấy người mình không thể cử động, trên mặt ông ta nhất thời lộ ra vẻ hoảng sợ:" Cường giả Bất Tử Cảnh!"
Hư không dao động, theo sau là một người đàn ông da màu xanh biếc xuất hiện,nhìn xuống ông ta và Hỏa Sâm, bên cạnh người đó đúng là đám người Tôn Việt.
"Đó là... bất tử phủ chủ Nguyên Lam!"
"Ông ta ra tay cứu người địa cầu!"
"Trời ạ, vậy mà tôi lại thấy được cường giả Bất Tử Cảnh ra tay!"
Mọi người vây xem vẻ mặt khiếp sợ.
Cường giả Bất Tử Cảnh, cả Thiên Lan Giới chỉ có ba người, thân phận địa vị cao, ở đây xuất hiện một người nhưng lại cứu bốn người địa cầu bình thường.
" Ra mắt bất tử phủ chủ Nguyên Lam!" Nhìn thấy người đàn ông trong hư không, sắc mặt Hỏa Sâm khẽ biến, ngay lập tức anh ta vô cùng cung kính nói.
Thực lực của tộc trưởng gia tộc bọn họ cũng chỉ tương đương với Nguyên Lam, mỗi một vị cường giả Bất Tử cảnh đều khiến bọn họ kính sợ.
"Hỏa Sâm, sau này đừng nên trêu chọc người Địa Cầu." Nguyên Lam nhìn chằm chằm Hỏa Sâm, vô cùng lạnh nhạt nói.
Nghe vậy sắc mặt Hỏa Sâm hơi thay đổi, nhưng anh ta không dám nói thêm cái gì, vội vàng nói: "Vâng!"
Đây chính là cường giả Bất Tử cảnh, cho dù là Gia chủ của anh ta ở đây thì cũng chỉ có thể đối đãi ngang hàng.
"Ừm." Nguyên Lam nhìn Hỏa Sâm, gật gật đầu.
Tay phải ông ta vung lên, liền mang theo đám người Tôn Việt biến mất không thấy.
"Chết tiệt, tại sao bất tử phủ chủ Nguyên Lam lại cứu những người Địa Cầu này chứ?" Hỏa Sâm nhìn đám người Nguyên Lam biến mất, trong mắt tràn đầy sự phẫn nộ, không cam lòng.
Thân phận của cường giả Bất Tử cảnh tôn quý cỡ nào chứ? Sao lại có thể vì vài người không liên quan mà ra tay?
Nhưng mà, có Bất tử Phủ chủ Nguyên Lam mở miệng, anh ta cũng không dám tiếp tục đối phó người Địa Cầu.
......
Bên trong một tòa cung điện, lúc này Bất tử Phủ chủ Nguyên Lam, bọn người Tôn Việt đều ở trong này, ngoại trừ bọn họ ra, còn có một số người khác.
"Ha ha, Tôn Việt, Tôn Đồng, đã lâu không gặp." Một cô gái chỉ cao 1.5m, làn da màu xanh biếc nhìn bọn họ, quen thuộc chào hỏi.
"Nguyên Lệ Văn." Tôn Việt, Tôn Đồng cũng cười đáp lại.
Nguyên Lệ Văn đã đến Địa Cầu vài lần, rất quen thuộc với bọn họ.
Tiếp đó mấy người Tôn Việt nhìn Nguyên Lam, vô cùng cung kính nói: "Cảm tạ ân cứu mạng của Bất tử Phủ chủ Nguyên Lam."
Nếu không nhờ sự có mặt của Bất tử Phủ chủ Nguyên Lam, bọn họ nhất định sẽ bị mang đi.
"Không có việc gì." Lúc này Nguyên Lam mới tươi cười nói: "Các ngươi là bằng hữu của Văn Văn, vừa vặn ta gặp chuyện như vậy, không thể nào không ra tay được."
Một cường giả Bất Tử cảnh như ông ta lại đối đãi thật ôn hòa với đám người Tôn Việt.
Nói vài câu, Nguyên Lam nhìn Nguyên Lệ Văn cười nói: "Văn Văn, hiện tại con đi cùng bạn của con, đưa bọn họ bình an đến Địa Cầu đi."