Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiến cục không ngừng xảy ra thay đổi trong thời gian ngắn.

“Hơn một trăm cường giả Bất Tử Cảnh cường đại, ai cũng mạnh hơn ta.” .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cùng Phản Diện Nói Chuyện Yêu Đương
2. 1000 Năm Tương Phùng
3. Ở Trọ Cùng Nhà
4. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
=====================================

“Thiết cầu bạo phá gần đạt tới Đạo Chủ Cảnh, vậy mà trên người một Hư Không Cảnh như Diệp Tinh lại có bảo vật mạnh mẽ tới vậy! Cho dù là cường giả Bất Tử Cảnh bị thiết cầu bạo phá đánh trúng, đều có thể chết trong nháy mắt.”

“Không thể tin được, có điều lá gan của Diệp Tinh cũng lớn quá, vậy mà muốn nổ sập thang Cửu Giới!”

“Không chỉ có đạo chủ Quang Huyên xuất hiện, đạo chủ Lăng Hằng cũng tới đây.”

“Thực lực của hai đại đạo chi chủ này vượt qua đại đạo chi chủ bình thường....”

Mọi người kính sợ, chấn động nhìn cường giả hai phe giằng co trên không trung.

Mọi người kính sợ nhìn cường giả hai phe giằng co trên không trung, nhất là hai vị đại đạo chi chủ đang đứng phía trước.

“Quang Huyên, dựa vào thân phận và thực lực của ngươi, vậy mà lại tự mình ra tay với đệ tử của ta, quá đáng.” đạo chủ Lăng Hằng đứng trên không trung, thản nhiên nói.

“Hừ! Lăng Hằng, vậy mà đệ tử của ngươi lại dám phá hủy thang Cửu Giới, tội không thể tha thứ.” đạo chủ Quang Huyên lạnh giọng nói.

Rõ ràng trong giọng nói của bà ta kìm nén sự tức giận.

Bà ta tốn rất nhiều thời gian mới tạo ra được thang Cửu Giới, cho dù hư hỏng một chút, vậy cũng có khả năng làm cho cả một thế giới sụp đổ, bà ta muốn khôi phục, phải sửa lại cả một thế giới, còn không biết phái tốn bao nhiêu thời gian.

“Tên nhóc gan to bằng trời.” đạo chủ Quang Huyên nhìn Diệp Tinh chằm chằm, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.

Trước đó bà ta bế quan, thậm chí đã cắt đứt dao động của bên ngoài, bởi vì bà ta tự tin không có bất kỳ ai dám tới đây làm càn.

Vậy nên chuyện xảy ra trước đó bà ta không hề hay biết.

Nhưng lúc thang Cửu Giới bị phá hủy, nháy mắt bà ta đã cảm nhận được, vậy nên lập tức xuất quan.

Thực tế lực phòng ngự của thang Cửu Giới cũng rất mạnh, cho dù là cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp cũng không thể phá hủy, nhưng công kích của thiết cầu bạo phá của Diệp Tinh đã gần như chạm tới Đạo Chủ Cảnh, vượt xa dự đoán của tất cả mọi người, những cường giả Bất Tử Cảnh này muốn ngăn cũng không ngăn được.

“Quang Huyên, đệ tử này của ta cũng chỉ là vô tình vô ý mà thôi.” đạo chủ Lăng Hằng lắc đầu nói: “Nhiều Bất Tử Cảnh bắt đệ tử của ta như vậy, tất nhiên nó phải phản kháng, cũng không thể khoang tay chịu trói được đúng không?”

Ông ta không thể nói là do Diệp Tinh cố ý làm nổ thang Cửu Giới được.

Diệp Tinh lặng lẽ đứng sau lưng sư phụ mình, tất nhiên hắn sẽ không phủ định lời của sư phụ.

“Lăng Hằng, ngươi như vậy là đang bao che cho Diệp Tinh?” đạo chủ Quang Huyên lạnh giọng nói.

Vừa nãy khi bàn tay khổng lồ va chạm, mặc dù không tới ba giây nhưng hai người đã hiểu rõ được thực lực của đối phương.

Trông thì giống như không phân thắng bại, nhưng thực lực của đạo chủ Lăng Hằng lại mạnh hơn bà ta!

Nếu thật sự chiến đấu, chắc chắn bà ta không phải đối thủ của Lăng Hằng.

Bà ta đã tồn tại rất lâu về trước, là một đại đạo chi chủ vô cùng cổ xưa, nhưng không phải ai sống lâu thì thực lực của người đó sẽ mạnh.

Cho dù là địa bàn của bà ta, thậm chí sau lưng bà ta còn có hàng trăm cường giả Bất Tử Cảnh, nhưng đạt tới đẳng cấp của bọn họ, quyết định thắng thua chỉ có hai người là bà ta và Lăng Hằng, nhiều cường giả Bất Tử Cảnh hơn nữa cũng không ảnh hưởng tới chiến cục.

Nếu thực lực mạnh như Lăng Hằng, bà ta nào có nhiều lời thừa thãi như vậy. Nhưng trông có vẻ như đạo chủ Lăng Hằng quyết tâm bảo vệ Diệp Tinh.

“Quang Huyên, không được tính là bao che, có điều đệ tử của ta là thiên tài thất trọng thiên thành Thời Không, đệ tử của ngươi cũng dám tùy ý bắt giữ? Có phải là không để Lăng Hằng ta, không để thành Thời Không vào trong mắt?” đạo chủ Lăng Hằng nhìn về phía Nguyệt hành, giọng nói vô cùng lạnh lùng.

Nguyệt Hành lập tức cảm thấy bị một tồn tại vô cùng khủng bố nhìn chằm chằm, linh hồn cũng cảm thấy áp bức cực lớn, lòng kinh hãi.

Cô ta trở nên lo lắng, đạo chủ Lăng Hằng chụp cho cô ta cái mũ này, nói không chừng cô ta sẽ bị phạt!

“Hừ!”

Đạo chủ Quang Huyên hừ lạnh một tiếng, nháy mắt cắt đứt áp bức ý thức của đạo chủ Lăng Hằng.

“Lăng Hằng, ta biết ngươi muốn bảo vệ đệ tử của ngươi.” bà ta nhìn Lăng Hằng, sau đó lại nhìn Diệp Tinh, mặt xanh mét nói: “Diệp Tinh, có Lăng Hằng ở đây, quả thật ta không thể làm gì ngươi. Nhưng, có bản lĩnh ngươi cứ trốn bên cạnh đạo chủ Lăng Hằng đi.”

Tay phải vung lên, sau đó trước người đạo chủ Quang Huyên xuất hiện một bảng xếp hạng màu vàng: “Quang Huyên ta ban bố Huyền Thưởng Lệnh, bắt Diệp Tinh nhốt vào ngục Thâm Uyên mười năm, có thể nhận được một viên Linh Nguyên Đan. Nhốt Diệp Tinh một trăm năm, có thể nhận được mười hai viên Linh Nguyên Đan. Nhốt Diệp Tinh một nghìn năm, có thể nhận được một Thánh Nguyên Đan, nhốt Diệp Tinh mười nghìn năm, có thể nhận được ba viên Thánh Nguyên Đan!”

Bảng xếp hạng ngưng tụ, sau đó hóa thành một điểm sáng, lập tức biến mất.

“Huyền Thưởng Lệnh?”

“Xem ra đạo chủ Quang Huyên thật sự tức giận rồi, vậy mà lại phát Huyền Thưởng Lệnh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK