Diệp Tinh, Thôn Phệ Đỉnh của cậu có thể ngăn trở không? Hoàng Viêm hỏi.
"Có thể." Diệp Tinh gật đầu.
Sau khi đạn hạt nhân phát nổ, máy bay của bọn họ đều không thể tồn tại, chỉ có Diệp Tinh mới có thực lực sống sót dưới đạn hạt nhân.
7 phút... 5 phút... 3 phút...
Thời gian không ngừng đến gần,tim của đám người Diệp Tinh cũng không ngừng nhảy lên.
- Huyết nhân dữ tợn kia tiến vào hải vực!
- Hiện tại đám người Tinh Đế, Hoàng tướng đang đối phó nó!
......
Khắp trái đất, không chỉ có người Hoa Hạ, còn có người của các quốc gia khác đều khẩn trương nhìn, bọn họ nhìn thấy sinh vật khủng bố kia, cũng nhìn thấy máy bay đang chạy nhanh.
3 phút... Hai phút... 1 phút 40 giây... 1 phút 20 giây...
Xoẹt!
Xa xa, chợt từng đợt ánh sáng chớp động, dùng tốc độ cực nhanh đánh tới, sau đó hoàn toàn đánh vào trên người thị huyết thú.
Trong nháy mắt, toàn bộ khu vực rộng lớn của chân trời tối tăm cơ hồ sáng như ban ngày, trên bầu trời một đám mây nấm khổng lồ bốc lên.
"Bom hạt nhân! Kích nổ bom hạt nhân!"
“Huyết nhân dữ tợn này đã chết chưa?"
......
Mọi người nắm tay, khẩn trương nhìn.
Lúc này toàn bộ hình ảnh đều bị mây nấm khổng lồ bao phủ, cái gì cũng nhìn không rõ.
"Chết rồi sao?" Xa xa trong hư không, ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía khu vực nổ tung kịch liệt, mà thân thể của hắn vẫn điên cuồng bay về phía xa xa.
Ầm ầm!
Trong ánh sáng kịch liệt, bỗng nhiên một người khổng lồ thân cao tới gần trăm mét đi ra, hai chân của nó cứ như vậy đạp trên mặt biển!
- Không có chết!
- Bom hạt nhân không tạo thành thương tổn gì đối với ác ma này!
......
Nhìn thấy người khổng lồ không có vết thương xuất hiện trong video, sắc mặt mọi người đều đột nhiên biến đổi.
"Chết tiệt! Một chút ngăn cản cũng không có!"
Bên trong Thôn Phệ Đỉnh, đám người Hoàng Viêm lại đi ra, bọn họ một lần nữa tiến vào trong một chiếc máy bay, Hoàng Viêm nhìn thị huyết thú nhanh chóng tiếp cận bọn họ, sắc mặt khó coi.
Bọn họ cũng biết bằng vào đạn hạt nhân là không có khả năng giết chết thị huyết thú này, làm như vậy cũng chỉ là ngăn cản nó một chút, vì Nguyên Lệ Văn tranh thủ thời gian một chút.
"Nguyên Lệ Văn, còn bao lâu nữa có thể sửa xong?" Diệp Tinh trầm giọng hỏi.
"Ít nhất nửa giờ!" Lúc này Nguyên Lệ Văn hoàn toàn nóng nảy, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Cái chết đang đến gần hơn với cô ta.
Hoàng Viêm nhanh chóng nói, "Không kịp, chỉ có một phút đồng hồ, thị huyết thú này sẽ đến."
- Đáng chết! Diệp Tinh nhìn Nguyên Lệ Văn hỏi: "Cô trốn vào trong Thôn Phệ đỉnh, thị huyết thú này có thể hay không phát hiện?"
"Những biện pháp này đều không được, trừ phi đánh chết con thị huyết thú này, bằng không vô luận trốn ở nơi nào cũng không được." Nguyên Lệ Văn nhanh chóng nói.
Nếu máy phi hành khí của cô chữa xong, đánh chết thị huyết thú đỉnh phong thiên huyền cảnh này là rất dễ dàng.
Nếu là những phương pháp này hữu dụng mà nói, cô ta đã trực tiếp trốn ở trong máy phi hành chưa sửa chữa là được, dĩ nhiên cái này cũng không có khả năng.
- Thôn Phệ Đỉnh không được, vậy chỉ có một biện pháp!
Diệp Tinh khẽ nắm chặt nắm tay.
Tay phải hắn vung lên, trong tay xuất hiện một viên hổ phách màu vàng.
Bên trong hổ phách màu vàng này có một giọt máu tươi, bên trong ẩn chứa sát khí khủng bố, lúc trước Diệp Tinh cũng chỉ mở ra một lỗ hổng nhỏ, chỉ cần có một lỗ hổng nhỏ sát khí bọn họ đã không chịu nổi.
Diệp Tinh chưa bao giờ thực sự mở ra. Mục tiêu của thị huyết thú chỉ là Nguyên Lệ Văn, nếu như bọn họ mặc kệ Nguyên Lệ Văn, để cho cô ta bị đánh chết, thị huyết thú cũng sẽ chấm dứt hành động của mình.
Nhưng như vậy cây cột cũng sẽ tiếp tục duy trì, hơn nữa ai cũng không biết về sau sẽ có hay không có người ngoại lai khác tiến vào khiến cho thị huyết thú chú ý một lần nữa.
Hắn cho dù đi vào cánh cửa kia tiến vào trong vũ trụ, thì muốn nhìn thấy bất tử phủ chủ Kim Hồn cũng là một chuyện cơ hồ không có khả năng.
Nhưng cứu Nguyên Lệ Văn, chỉ cần chữa trị tốt máy phi hành, bọn họ có thể đi tới chỗ bất tử phủ chủ Nguyên Lam cầu viện, sau đó nhanh chóng giải trừ nguy cơ cho trái đất.
Trái đất sẽ trở lại bình thường và sẽ không có mối đe dọa nào nữa.
Ánh sáng lại đến, cho dù có dị thú tồn tại, nhân loại cũng có thể vững vàng giải quyết, quan trọng nhất là không có nguy cơ thị huyết thú nữa.
Thế nhưng một khi hoàn toàn mở ra hổ phách, ai cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì, nói không chừng hắn sẽ chịu không nổi sát khí, trực tiếp tử vong, đương nhiên cũng có khả năng sống sót, sinh tử đều có xác suất nhất định.
Là lựa chọn hy sinh Nguyên Lệ Văn, mặc cho cô ta bị đánh chết, hay là lựa chọn một chút cơ hội này đánh một trận, chỉ cần thành công, trái đất liền có khả năng khôi phục!
Diệp Tinh trên mặt có vẻ giãy dụa.
Chỉ là, hiện tại rõ ràng không cho Diệp Tinh bao nhiêu thời gian để suy nghĩ.
Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư, trầm giọng nói: "Tiểu Ngư, khi thị huyết thú này đến,anh sẽ cắt hổ phách màu vàng kia ra, em tìm chuẩn cơ hội thu anh vào trong Thôn Phệ Đỉnh!"