Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười nghìn năm thành Thời Không bồi dưỡng thiên tài Hư Không Cảnh, cường giả Hư Không Cảnh mạnh nhất mỗi khoảng thời gian trước đây cũng chỉ dừng bước ở tầng thứ mười sáu mà thôi.

Nhưng bọn họ đã tu luyện bao nhiêu lâu? Hơn mười nghìn năm!

Mà Diệp Tinh mới tu luyện bao lâu? Tính tính toán toán, thậm chí từ lúc Diệp Tinh gia nhập thành Thời Không tới giờ còn chưa tới một trăm năm!

Khoảng cách gấp một trăm lần!

Căn cứ theo thiên phú mà Diệp Tinh biểu hiện ra trước đây, bọn họ đánh giá rằng Diệp Tinh rất khó để vượt qua tầng thứ mười ba Tháp Đăng Thiên, cho dù gặp được cơ duyên, có thể xông qua được tầng thứ mười bốn đã là một kỳ tích.

Nhưng giờ đây ngay cả sinh mệnh trong tầng thứ mười sáu đều bị hắn miểu sát, điều này chứng minh Diệp Tinh vẫn còn chưa đạt tới giới hạn.

Điều này thực sự vượt qua, nhận thức của bọn họ.

...

Ở trên quảng trường khổng lồ, những thiên tài đó cũng chú ý tới bảng xếp hạng.

“Tầng thứ mười một rồi, tầng thứ mười hai rồi...tầng thứ mười sáu rồi!”

“Trời ạ, cho dù bọn họ đột phá tới Hư Không Cảnh, bồi dưỡng mười nghìn năm, Diệp Tinh và bọn họ tiến vào thành Thời Không cùng một thời gian, nhưng giờ chúng ta còn chưa kết thúc Đạo Tắc Cảnh, mà hắn ở Hư Không Cảnh đã vượt qua giới hạn tương lai của chúng ta.”

“Thiên phú này mạnh quá! Thời gian mới qua bảy mươi mấy năm mà thôi.”

...

Trong mắt các thiên tài tràn ngập sự khiếp sợ, bọn họ biết mình và Diệp Tinh cách biệt cực lớn, nhưng giờ đến cả bóng dáng Diệp Tinh căn bản bọn họ cũng không nhìn thấy được.

“Diệp Tinh.” Mà lúc này một nơi trên quảng trường, ba người Lư Vân Đạt, Vô Ngân, Đồng Mục Sâm đứng đó.

Thời gian trăm năm trôi qua, bọn họ cũng chuẩn bị tới xông Tháp Đăng Thiên lần cuối cùng, không ngờ tới Diệp Tinh trở lại thành Thời Không lần nữa, bắt đầu xông Tháp Đăng Thiên.

“Chỉ trong thời gian bảy mươi mấy năm ngắn ngủi, cách biệt của Diệp Tinh và chúng ta ngày càng lớn.” Vô Ngân lắc đầu nói: “Dựa theo tốc độ này, chúng ta không thể vượt qua được Diệp Tinh.”

Tất nhiên bọn họ không cam lòng nhận thua.

“Haha, nhìn Diệp Tinh ở phía trước, chúng ta mới không thể buông lỏng.” Lư Vân Đạt lại cười nhẹ, nói: “Thực lực không thể mãi mãi tiến bộ được, chỉ cần chúng ta cứ tiến về phía trước, có thể mất mười nghìn năm, mười triệu năm, trăm triệu năm, rồi cũng sẽ có ngày đuổi kịp Diệp Tinh.”

Trong mắt bọn họ tràn ngập chiến ý.

...

Không biết thay đổi của thế giới bên ngoài, bóng Diệp Tinh lóe lên, xuất hiện trong không gian tầng thứ mười bảy.

“Có thể vượt qua không?”

“Sau khi vượt qua tầng thứ mười sáu Tháp Đăng Thiên, ba tầng phía sau đó độ khó sẽ tăng mạnh, vô số thiên tài mạnh mẽ dừng bước ở tầng thứ mười bảy! Trăm triệu năm qua, tam đại thánh địa thành Thời Không, điện Hồn Thiên, tháp Hư Thủy cộng lại với nhau, vượt qua một cửa này cũng không tới một trăm người mà thôi! Các tầng phía sau lại càng ít, dường như không gặp được.”

Những đại đạo chi chủ cường đại đó chú ý tới tình hình bên này.

Trung bình, một triệu năm mới xuất hiện một thiên tài ở Hư Không Cảnh có thể vượt qua tầng thứ mười bảy Tháp Đăng Thiên.

Diệp Tinh đứng bên trong không gian nhìn qua, lúc này trong không gian có một người đàn ông nhân tộc áo đen, sau lưng đeo một thanh trường kiếm.

“Trông người tu luyện mới chẳng được bao nhiêu năm, vậy mà có thể tới được đây.” Người đàn ông áo đen nhìn Diệp Tinh, lạnh giọng nói.

Dường như liếc một cái ông ta đã nhìn ra Diệp Tinh còn trẻ tuổi.

“Có điều, có thể tới đây không đại biểu có thể vượt qua! Thời gian trăm triệu năm, có một triệu thiên tài đã tới tầng này, nhưng chỉ có tám mươi người có thể vượt qua!” người đàn ông áo đen trầm giọng nói.

“Chỉ có tám mươi bảy người ư?” Diệp Tinh thầm nói trong lòng.

Thực tế cũng rất bình thường, dù sao những thiên tài đỉnh cấp đó đã tu luyện một triệu năm rồi, theo mọi người thấy, chỉ cần Diệp Tinh tu luyện một triệu năm, vượt qua tầng thứ mười bảy dễ như trở bàn tay!

Sắc mặt hắn rất bình tĩnh: “Tôi tới được đây, tất nhiên là phải xông qua!”

“Vậy thì lấy thực lực của bạn thân ra đi!” người đàn ông áo đen lạnh giọng nói.

Oành!

Nháy mắt, không gian bạo động, từng luồng trói buộc mãnh liệt điên cuồng tuôn về phía Diệp Tinh như thủy triều.

“Trói buộc không gian?” Diệp Tinh cảm nhận một chút: “Thực lực quả thật mạnh hơn sinh mệnh tầng thứ mười sáu nhiều, chẳng trách tỉ lệ có thể vượt qua thấp như vậy.”

Nhưng sắc mặt hắn không có bất kì biến hóa nào.

Vút! Vút! Vút!

Các thanh trường kiếm nháy mắt bay ra, một nghìn...ba nghìn....năm nghìn....mười nghìn....mười sáu nghìn....

Chỉ trong một thời gian cực ngắn, vậy mà những thanh trường kiếm này tăng lên tớ gần hai mươi nghìn thanh!

Các trường kiếm không ngừng bay lượn, chiếm một vùng lớn trong không gian, trông cực kỳ chấn động!

“Có thể khống chế nhiều trường kiếm như vậy? Đạo Tắc Sinh Mệnh và Đạo Tắc Không Gian của Diệp Tinh tiến bộ lớn như vậy!”

“Bảy mươi mấy năm trước, Diệp Tinh chỉ có thể khống chế được một nghìn thanh trường kiếm mà thôi. Những trường kiếm này càng về sau càng khó tăng lên.”

“Không thể tin được, hai đạo tắc hệ này của Diệp Tinh thậm chí đã tiến bộ vượt qua sự tiến bộ trước đây.”

Các cường giả hoàn toàn cảm nhận được dao động trên trường kiếm của Diệp Tinh, phán đoán ra được Đạo Tắc Sinh Mệnh và Đạo Tắc Không Gian mà Diệp Tinh lĩnh ngộ.

Thực tế, Diệp Tinh rời thành Thời Không, thiên phú hai hệ đạo tắc này thông qua khí lưu màu xám được tăng lên rất nhiều, cộng thêm với mười năm truyền thừa trong tộc Không Nguyên, cộng thêm với đạo mạch không gian, có hai phân thân Đạo Tắc Vận Mệnh không ngừng lĩnh ngộ, tốc độ tiến bộ đương nhiên khủng bố.

“Kiếm trận Vạn Huyền? Thậm chí đã đạt tới tầng thứ năm.” Người đàn ông áo đen cảm nhận uy lực trên kiếm trận, gật đầu tán thưởng.

“Có điều chỉ dựa vào những thứ này, khoảng cách khi vượt qua cửa này vẫn rất lớn!”

Oành!

Khí lưu trong không gian áp bức, mà người đàn ông áo đen vung tay lên, rất nhiều hơi nước mờ mịt trong không gian nháy mắt hợp thành một kiếm khí, lập tức đánh về phía Diệp Tinh.

Dưới kiếm khí này, kiếm trận Vạn Huyền căn bản không ngăn lại được.

“Nhận thua đi! Cửa này ngươi không vượt qua được, thời gian ngươi tu luyện ngắn ngủi, đợi tới khi trở về tu luyện cho tốt, một nghìn năm sau, ngươi có thể vượt qua được cửa này.” Người đàn ông áo đen trầm giọng nói.

“Vậy thì chưa chắc!” sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh.

“Sinh Nguyên Thuật!” “Không Gian Thuật!”

Hai đại bí thuật được thi triển toàn bộ!

Oành!

Nháy mắt, kiếm trận Vạn Huyền của Diệp Tinh bạo phát uy lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK