Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh cũng không quan tâm chồi non này nữa, tiếp tục tìm kiếm.
Trong nháy mắt, thời gian đã trôi qua hai giờ nữa.
"Phiến không gian này đều đã được tìm kiếm hơn phân nửa rồi mà vẫn không phát hiện ra cái gì, chẳng lẽ tất cả Tức Nhưỡng trong này thật sự bị quét sạch rồi sao?" Diệp Tinh yên lặng nói.
Thực tế hắn vẫn ôm một tia may mắn trong lòng.
Tiếp tục bay về phía trước một đoạn nữa, Diệp Tinh bỗng nhiên ngừng lại, tay phải hắn nắm chặt, trong tay xuất hiện một cây trúc khô.
"Xuất hiện rồi?" Trong mắt hắn lộ ra một tia vui sướng.
Lúc này Canh Kim Trúc khẽ rung động.
- Ha ha, quả thực vẫn còn thiếu sót! Diệp Tinh kích động trong lòng.
Hắn có tự tin khi thăm dò phiến không gian này, thậm chí cho rằng cho dù đám người Nguyên Lam không phát hiện ra thì hắn cũng sẽ phát hiện, bởi vì hắn có Canh Kim Trúc, đây là thứ để tìm kiếm Tức Nhưỡng!
- Ở khu vực phía trước!
Nắm Canh Kim Trúc trong tay, hơi cảm thụ một chút, Diệp Tinh nhìn về phía xa xa.
Vụt!
Hắn nhanh chóng bay qua chỗ đó.
"Ở dưới sao?" Nhìn thổ nhưỡng trước mắt cũng không có linh lực dao động gì, linh hồn Diệp Tinh không ngừng thăm dò.
Thế nhưng, linh hồn của hắn đã thúc dục đến cực hạn mà vẫn không có phát hiện gì khác.
Xoẹt!
Diệp Tinh vung tay phải lên, ba thanh trường kiếm trực tiếp xuất hiện.
"Vút!”
Trường kiếm huy động, mặt đất trong nháy mắt xuất hiện một cái miệng hang, sau đó ba thanh trường kiếm không ngừng bay múa, toàn bộ cửa động càng lúc càng lớn.
“Đi!”
Không chút do dự, Diệp Tinh nhanh chóng tiến vào trong đó.
Một phút... ba phút... mười phút...
Bóng dáng Diệp Tinh bắt đầu không ngừng đi xuống, thế nhưng trôi qua hơn một giờ, hắn vẫn chưa cảm ứng được gì.
- Tức Nhưỡng này thật đúng là chôn sâu mà! Diệp Tinh thầm than trong lòng.
Lấy thực lực hiện tại của hắn, một giờ có thể tiến thêm một khoảng cách rất dài.
"Hử?" Đang nghĩ trong lòng, trong mắt Diệp Tinh bỗng nhiên lộ ra một tia vui sướng.
- Mình cảm ứng được rồi!
Diệp Tinh tiếp tục chìm sâu xuống hang động, chờ thêm một phút nữa hắn đi tới một nơi, lúc này màu sắc thổ nhưỡng nơi này tựa hồ so với chung quanh sẫm hơn chút.
Diệp Tinh tản ra một tia linh lực tiến vào trong những thổ nhưỡng này, nhất thời cảm ứng được những thổ nhưỡng này ẩn chứa nồng nặc linh lực!
- Tức Nhưỡng, ước chừng có một mét khối Tức Nhưỡng lận! Trên mặt Diệp Tinh tràn đầy mừng rỡ.
Hắn không chút khách khí đào hết lên, sau đó trực tiếp thu vào trong không gian lưu trữ bảo vật.
"Những nơi khác còn không nhỉ?" Diệp Tinh lại nhìn về phía khu vực khác.
Sau khi tới nơi này, hắn lại phát hiện mấy chỗ liền!
- Đi! Diệp Tinh kích động trong lòng, nhanh chóng đi tới mấy chỗ khu vực này.
Hầu như mọi khu vực đều có một mét khối Tức Nhưỡng.
......
Bên ngoài, Nguyên Lam nhìn Mặc Uyên, mỉm cười nói: "Mặc Uyên tiên sinh, Diệp Tinh đại nhân đã tiến vào mấy giờ rồi, xem ra hắn hẳn là có một ít thu hoạch ở trong đó."
"Diệp Tinh số mệnh nghịch thiên, tự nhiên là có thu hoạch." Mặc Uyên lạnh nhạt nói.
Vũ trụ rất để ý đối với số mệnh nói, Mặc Uyên biết, Diệp Tinh ở thành Thời Không tiến vào thế giới Hắc Diệu, có được cường đại lĩnh vực Hắc Diệu.
Tiến vào di tích Thương Nguyên, chiếm được quả Thời Không.
Tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên, lại càng chiếm được chỗ thật tốt trên bậc thang truyền thừa, bước lên được đến bậc thang thứ 450.
Mặc Uyên cảm thấy Diệp Tinh tuyệt đối thuộc loại người có số mệnh nghịch thiên này.
- Số mệnh nghịch thiên sao? Nguyên Lam cười cười nói: "Ta cũng hy vọng Diệp Tinh đại nhân có thể tìm được một vài bảo vật."
Trong lòng ông ta ngược lại lơ đễnh.
Bọn họ có được không gian dược viên lâu như vậy, bên trong có bảo vật gì mà bọn họ sẽ không biết chứ?
Đương nhiên, cũng có thể là Diệp Tinh gặp may gặp được bảo vật đột nhiên xuất hiện. Thế nhưng vô số năm mới xuất hiện một gốc cây Thiên Tĩnh, Diệp Tinh vừa đi vào sẽ xuất hiện cây thứ hai? Không, xác suất này quá thấp.
......
Mặc kệ bên ngoài xảy ra tình huống gì, lúc này vẻ mặt Diệp Tinh vô cùng hưng phấn thu Tức Nhưỡng.
- Ha ha, nơi này lại có nhiều Tức Nhưỡng như vậy!
Ở chỗ này, hắn liên tiếp gặp được bảy chỗ tồn tại Tức Nhưỡng, đã lấy được tới mười mét khối Tức Nhưỡng!
Chỗ này so với chỗ ban đầu ở dược viên còn nhiều hơn!
"Có lẽ đám người Nguyên Lam cũng thật sự không ngờ dưới đất còn có nhiều Tức Nhưỡng như vậy?"
Hắn đã xâm nhập vào trong lòng đất lâu như vậy mới dò xét được Tức Nhưỡng, cho dù Nguyên Lam ở bất tử cảnh muốn dò xét cũng cần phải tốn một chút thời gian.
Hơn nữa cả chỗ không gian lớn như vậy, muốn hoàn toàn thăm dò hết có lẽ cũng phải hao phí một khoảng thời gian vô cùng dài, Nguyên Lam cũng không có khả năng lãng phí nhiều thời gian như vậy ở chỗ này.
Cất Tức Nhưỡng đi, Diệp Tinh tiếp tục cảm ứng bốn phía một chút nữa.
- Khu vực chung quanh không còn Tức Nhưỡng tồn tại nữa sao?
Xoẹt...
Thế nhưng Canh Kim Trúc trong tay Diệp Tinh vẫn rung động.
"Phía dưới còn có nữa?" Hắn nhìn xuống phía dưới, mỉm cười.