Vô cùng khiếp sợ, Diệp Tinh liền vội vàng hỏi: "Thầy, Thánh tôn thời không cũng là cường giả cấp bậc Thánh hoàng sao?"
Cảnh giới cường đại nhất mà hắn biết chính là Thánh hoàng.
"Không phải." Đạo chủ Lăng Hằng lắc lắc đầu, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ, tôn sùng: "Thánh tôn, đó là sự tồn tại vượt trên cả Thánh hoàng."
"Vượt trên Thánh hoàng?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh càng rung động.
Cường giả cấp bậc Thánh hoàng đã có thể sáng tạo thế giới, có được bản lĩnh không thể tưởng tượng, phía trên thế nhưng còn có cường giả cấp bậc Thánh tôn càng mạnh hơn!
Trên mặt Đạo chủ Lăng Hằng tràn đầy vẻ tôn sùng, tiếp tục nói: "Tam đại Thánh Địa của nhân tộc chúng ta, mỗi nơi sẽ có một vị tồn tại vĩ đại cấp bậc Thánh tôn tọa trấn! Mà Thánh tôn, đó là tồn tại chân chính đứng ở đỉnh cao nhất của vũ trụ, tuyệt đối vô địch!"
Trong lòng Diệp Tinh rung động, Thánh tôn là sự tồn tại đỉnh cao nhất của một mảnh vũ trụ, mà nhân tộc tổng cộng có ba vị, hoàn toàn có thể tưởng tượng thực lực của nhân tộc rốt cuộc khủng bố bao nhiêu!
"Diệp Tinh, thực tế ngươi đã từng gặp được một vị cường giả cấp bậc Thánh tôn!" Nói tới đây, Đạo chủ Lăng Hằng cười nói.
"Con đã gặp?" Diệp Tinh sửng sốt, ánh mắt của hắn hơi chuyển động một chút, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, lập tức nói: "Hiền giả Vận mệnh?"
"Đúng!" Đạo chủ Lăng Hằng gật đầu: "Hiền giả Vận mệnh cũng ở vào cảnh giới Thánh tôn, có được các loại bản lĩnh không thể tưởng tượng nổi."
"Trách không được Hiền giả Vận mệnh có thể tùy ý đi lại khắp các nơi trong vũ trụ, các đại tộc đàn đều kết giao." trong lòng Diệp Tinh hiểu rõ.
Thực lực của Hiền giả Vận mệnh đã đứng ở đỉnh cao nhất của vũ trụ, hơn nữa không có bất kỳ tộc đàn nào, ai dám đối phó với ông ta?
Chọc giận cường giả như vậy, cho dù là cường đại như nhân tộc, yêu tộc cũng sẽ vô cùng đau đầu.
"Diệp Tinh." Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử nhỏ nhất của mình, mỉm cười nói: "Đại khái còn có khoảng năm phút nữa, đệ tử của Thánh tôn thời không là Đạo chủ Không Hàn sẽ tiến đến, sau đó mang ngươi đi đến chỗ của Thánh tôn thời không."
Nghe vậy Diệp Tinh liền sửng sốt.
"Ha ha, Diệp Tinh, lúc trước hẳn là ngươi cảm thấy nghi hoặc, tại sao những tồn tại vĩ đại cấp bậc Thánh hoàng này lại không một vị nào liên hệ ngươi, muốn thu ngươi làm đệ tử." Lăng Hằng nhìn vẻ mặt của đệ tử mình, cười hỏi.
"Thầy, chẳng lẽ?"
Diệp Tinh nghe Đạo chủ Lăng Hằng nói như vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ khó có thể tin, hơn nữa trong mắt mơ hồ lộ ra một tia kích động.
"Diệp Tinh, chắc là ngươi cũng đoán được, Thánh tôn thời không truyền lời, chuẩn bị thu ngươi làm đệ tử." Đạo chủ Lăng Hằng mỉm cười nói.
"Thật sự!" Trong lòng Diệp Tinh lập tức trở nên kích động.
Đây chính là người sáng tạo của thành Thời Không, một trong tam đại cường giả Thánh tôn của nhân tộc, vượt trên Thánh hoàng, là sự tồn tại vô địch đứng ở đỉnh cao nhất của vũ trụ!
Sự tồn tại cấp bậc này sắp sửa thu hắn làm đệ tử, bất kể nội tâm của hắn mạnh mẽ bao nhiêu, cũng không thể bình tĩnh được.
Mà quan trọng hơn là, đã bái sự tồn tại cấp bậc này làm thầy, chuyện của Lâm Tiểu Ngư hoàn toàn có thể dễ dàng giải quyết!
Giống như biết suy nghĩ của Diệp Tinh, Đạo chủ Lăng Hằng vội vàng dặn dò: "Diệp Tinh, ta biết ngươi muốn gặp Lâm Tiểu Ngư, nhưng mà lúc nhìn thấy Thánh tôn thời không, ngươi tuyệt đối đừng nên nói ra yêu cầu này."
"Con biết rồi, thưa thầy." Diệp Tinh gật đầu.
Trước sự tồn tại vĩ đại kia, nếu lần đầu gặp mặt Diệp Tinh đã đưa ra yêu cầu, nói không chừng sẽ khiến cho mất vui.
Đương nhiên Diệp Tinh biết đúng mực.
"Đã bái Thánh tôn thời không làm sư phụ, chuyện của Lâm Tiểu Ngư sẽ có cơ hội xoay chuyển rất lớn, ngươi không cần phải gấp." Đạo chủ Lăng Hằng cười nói: "Ta mới vừa nhận được tin tức, Đạo chủ Quang Huyên đã giải trừ Huyền Thưởng lệnh."
"Giải trừ sao?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Hiện tại đoán chừng tin tức Thánh tôn thời không thu hắn làm đệ tử còn chưa truyền ra, nhưng mà hắn thể hiện ra thiên phú cường đại như vậy, Đạo chủ Quang Huyên liền nhanh chóng giải trừ Huyền Thưởng lệnh.
Thời gian trôi qua, rất nhanh đã qua ba phút.
Ông...
Bỗng nhiên, không gian chấn động, sau đó từ trong hư không có một bóng người nhanh chóng bay tới.
Đây là một người đàn ông tộc Viên Nhân mặc áo giáp màu đen, người này thân hình cao ước chừng ba mét, dáng người khôi ngô, bộ lông toàn thân có màu tím, trên đầu còn có một chiếc sừng dài.
"Cảm giác này..." Diệp Tinh nhìn người đàn ông tộc Viên Nhân này.
Theo cảm nhận của Diệp Tinh, thực lực của người đàn ông trước mắt này tuyệt đối không thua Đạo chủ Lăng Hằng, Đạo chủ Quang Huyên.
"Không Hàn, ngươi đã đến rồi." Lăng Hằng nhanh chóng bươc đến cười nói.
"Ai bảo ngươi có đệ tử ưu tú như thế." Đạo chủ Không Hàn mỉm cười nói, ông ta lập tức nhìn về phía Diệp Tinh: "Diệp Tinh, sư phụ Thánh tôn thời không cố ý thu ngươi làm đồ đệ, không biết ý kiến của ngươi thế nào?"
"Tôi nguyện ý!" Diệp Tinh không chút do dự, vội vàng nói.
Được một trong những người mạnh nhất nhân tộc thu làm đệ tử, đây là cơ duyên lớn cỡ nào chứ?
"Tốt." Đạo chủ Không Hàn vung tay lên, Diệp Tinh liền đi tới bên cạnh ông ta.
"Lăng Hằng, ta mang Diệp Tinh đi đây." Đạo chủ Không Hàn không có chút ý định nán lại nào.
"Chuyện của Thánh tôn thời không đại nhân quan trọng hơn!" Đạo chủ Lăng Hằng vội vàng nói.
Tiếp đó Đạo chủ Không Hàn vung tay lên, bóng dáng của ông ta và Diệp Tinh liền biến mất không thấy.
......