Còn mấy năm nữa là tới cuộc tuyển chọn, lại trải qua bảng xếp hạng leo thang trời, thực lực của mấy người Diệp Tinh nhanh chóng tăng lên là điều rất có thể.
Thấy cha mình không hỏi thêm nữa, linh chủ Ba Quân lập tức thở phào trong lòng, lui vào trong đám người, không dám nói gì.
...
“Sao có thể?”
Lúc này, trong gia tộc Khảm Nguyên, rất nhiều cường giả cũng vì những mấy cái tên tới từ hệ ngân hà này bỗng nhiên xuất hiện mà cảm thấy sửng sốt, trong mắt Tử Thược ngập vẻ ngạc nhiên.
Mười người trái đất trước đây vượt qua được bảng xếp hạng thang trời lại có thể tiến vào trong hạng ba trăm của lần khải nghiệm thứ hai, đây quả thật là kì tích!
“Con đã nói phải thu nhận bọn họ, mẹ còn lại không nghe.” Nguyên Lệ Văn cũng ngây ra nhìn, sau đó nhỏ giọng lẩm bẩm.
Cô nhìn thấy Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư có số mệnh lớn ở trái đất, nhưng mẹ cô căn bản không xem trọng Diệp Tinh.
“Tử Thược, Văn Văn, hai người quen biết mấy người của hệ ngân hà này?” Cha Nguyên Lệ Văn – Khảm Nguyên quay đầu lại hỏi.
Ông ta nhìn ra được sự khiếp sợ của Tử Thược, còn nghe thấy tiếng lẩm bẩm lí nhí của Nguyên Lệ Văn, trước đó ông ta cũng đã cảm thấy vợ và con mình không được bình thường.
Thấy Tử Thược không nói, Khảm Nguyên lại nhìn con gái mình nói: “Văn Văn, con nói.”
Nguyên Lệ Văn nhìn cha mình một cái, nhỏ giọng kể lại sự việc xảy ra trước đó một lần nữa,.
Nghe vậy, trên mặt Khảm Nguyên lộ ra vẻ kinh sợ: “Con nói mười người Diệp Tinh đó tớ ituwf cùng một tinh cầu, hơn nữa còn là một tinh cầu thất lạc?”
Tinh cầu thất lạc là tinh cầu tách rời khỏi quỹ đạo của vũ trụ, tính toán cho tới ngày hôm nay, mấy người Diệp Tinh cũng chỉ vừa mới tu luyện được mười ba năm, chỉ trong vòng mười ba năm đã xuất hiện mười người ngang hàng với những thiên tài cao cấp do gia tộc bất tử đào tạo, đây là thiên phú tới mức nào?
Tinh cầu đó đã tích góp được vận mệnh lớn thế nào?
Nhìn tâm trạng Tử Thược có chút thay đổi, Nguyên Lam cười an ủi: “Tử Thược, không sao, hệ ngân hà này không phải là phạm vi mà gia tộc Khảm Nguyên chúng ta có thể quản lí, cho dù mấy người Diệp Tinh là thiên tài, cũng sẽ không do gia tộc chúng ta thu nhận, hơn nữa không đạt tới cảnh giới Bất Tử gia tộc chúng ta sẽ không giúp đỡ gì hết, lúc đó bà làm cũng không sai.”
Tất nhiên ông ta không thể trách Tử Thược việc đã đuổi Diệp Tinh đi.
Cho dù thông qua lần tuyển chọn chúa tể thế giới Hạo Nguyên thứ hai này, đối với gia tộc bất tử Khảm Nguyên họ mà nói cũng chẳng có gì to tát.
Gia tộc bọn họ cũng có khoảng một trăm người thông qua.
Tử Thược gật đầu, bà ta nhìn từng cái tên trên đó, trong lòng rõ ràng không bình tĩnh.”
...
“Thú vị, vậy mà mười thiên tài xuất hiện ở hệ ngân hà lại không được gia tộc bất tử Kim Hồn thu nhận, đứa con trai của Kim Hồn đó đúng là ngu ngốc. Cho dù mười người đó có được thứ tự tốt thế nào đi nữa cũng không liên quan tới Kim Hồn.”
Lúc này bất tử phủ chủ Kim Dương nhìn màn hình, mãi cho tới khi trên khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện một nụ cười hiếm thất.
Tài nguyên của mười cường giả Chân Linh Cảnh cao nhất, đây đã là một khoản tài phú khổng lồ rồi.
...
Vào lúc tam đại gia tộc bất tử chú ý tới Diệp Tinh, lúc này trên trái đất, còn có cả hệ ngân hà hoàn toàn trở nên điên cuồng!
“Haha, các anh giỏi quá! Vậy mà đều chiếm hạng đầu!” Diệp Phong cười to nới.
Bên cạnh, mấy người Diệp Kiến An và Lưu Mai cũng cười vui vẻ.
Lúc này cả trái đất đều đang hoan hô.
Mấy người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Hoàng Viêm, mỗi người đều là một cái tên quen thuộc trên trái đất, trong ngày tận thế đen tối bọn họ đã cống hiến rất nhiều, bây giờ còn cạnh tranh với thiên tài của hơn ba trăm ngàn tinh hệ trong vũ trụ, hơn nữa còn chiếm hạng đầu!
Có điều, so với hệ ngân hà, vẻ bề ngoài của trái đất rõ ràng rất nhỏ bé. Lúc này cả hệ ngân hà đang điên cuồng.
“Haha, Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Hoàng Viêm....mấy người giỏi quá!”
“Vượt qua cả thiên tài của tam đại gia tộc bất tử, tất cả bọn họ đều vượt qua!”
...
Vô số người đang hoan hô, trong lòng kích động.
Có thể tưởng tượng, đoán rằng lúc này cả Thiên Lan Giới đều đang đang chú ý tới hệ ngân hà – tinh hệ trung cấp nhỏ bé này, nghĩ thôi đã thấy vui rồi.
Quan trọng nhất là, thứ tự càng cao, đợi tới khi kết thúc, tài nguyên mà hệ ngân hà bọn họ được ban cho càng nhiều!
Dưới sự chú ý của rất nhiều người, thứ hạng của mười người Diệp Tinh vẫn đang không ngừng tăng lên!
Hạng hơn hai trăm....hạng một trăm tám mươi....hạng một trăm năm mươi....hạng một trăm mười....
Cuối cùng, tất cả mười người đều vào trong hạng một trăm!
...
Trên cánh đồng hoang vu khổng lồ, lưng Lân Pha đeo một chiếc chùy cực to, một mình đang tăng tốc tìm đối thủ.
“Hạng năm mươi chín rồi, sắp được một trăm triệu điểm rồi, không biết mấy người anh Diệp sao rồi?” Lân Pha thầm nói trong lòng.
“Hửm?” Bỗng nhiên, anh ta nhìn về một phía xa, ngây ra một chút, sau đó đáy mắt lập tức lộ ra một tia hung ác.