Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các thế lực của vũ trụ rắc rối phức tạp, không làm rõ thân phận của một người đã ra tay, nói không chừng sẽ đem tới phiền phức lớn.”

Nếu những người đó đơn độc đi theo sau thì còn không có gì phải kiêng kị, những nhiều người đi theo như vậy chắc chắn đều không dễ dàng ra tay.

Oành!

Bỗng nhiên, phía xa có một bóng người nhanh chóng tiếp cận, tốc độ này rất nhanh, mà mục tiêu chính là Diệp Tinh.

“Đứng lại!” Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai Diệp Tinh.

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến, hắn bình tĩnh tiếp tục đi về phía trước.

Uỳnh!

Bỗng nhiên, một khí thế dao động khủng bố tác động lên người hắn, dưới dao động này, Diệp Tinh nhất thời cảm thấy bản thân mình giống như bị mãnh thú nhìn chằm chằm vậy, thậm chí toàn thân không chịu nổi, khóe miệng chảy ra một chút máu.

Một giây sau, trước người Diệp Tinh xuất hiện hai người.

“Nhóc con, vừa nãy ta bảo ngươi đứng lại, ngươi không nghe thấy sao?” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh, trong mắt đầy vẻ lạnh lẽo.

Trong hệ ngân hà không có mấy người dám làm trái lời của Hoa Hiên Nhai anh.

Lúc này trên da Diệp Tinh xuất hiện từng vết nứt nhỏ, thậm chí khóe miệng hắn còn có máu chảy ra.

Diệp Tinh lau máu tươi nơi khóe miệng, cung kính nói: “Hoa Hiên thiếu gia, vừa nãy tôi tưởng người thiếu gia gọi không phải tôi.”

“Ồ?” Hoa Hiên Nhai nhìn chằm chằm Diệp Tinh, nói: “Nói, trước đó trong không gian luyện khí người lấy được binh khí gì? Có phải lấy được một binh khí cấp tám không?”

Oành!

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhưng trong lòng lại nổi lên sóng to gió lớn.

Vậy mà hắn lại bị phát hiện lấy được bảo vật cấp tám!

Hoa Hiên Nhai trước mắt đang ở đỉnh phong Thiên Huyền Cảnh, Lãng Thiểm lại là cường giả Đạo Tắc Cảnh, căn bản là hắn không có sức chống cự!

“Sao lại bị phát hiện? Trong không gian không chỉ có mình ở đó? Lẽ nào Hoa Hiên Nhai này vẫn luôn chú ý tới số lượng bảo vật, phải, dựa vào số lượng bảo vật quả thật có thể đoán ra người nào lấy được bảo vật.” Trong lòng Diệp Tinh lập tức trở nên nôn nóng.

Hai món binh khí trong tay là thứ mà hắn dựa vào để giải trừ nguy hiểm của trái đất, nếu như bị cướp mất, trừ khi hắn lại lĩnh ngộ được một điểm sáng nữa.

Nhưng điểm sáng đó nào dễ lĩnh ngộ như vậy?

Thời gian đã trôi qua mấy ngày rồi, nếu như Tháp Luân Mạc có thể hấp thụ điểm sáng thứ năm, vậy thì đã sớm hấp thụ rồi.

Thiên phú luyện khí của Diệp Tinh cũng giống như vậy, Tháp Luân Mạc không thể hấp thụ, hắn cũng không thể hấp thụ.

Mặc dù trong lòng hắn vô cùng nôn nóng, nhưng sắc mặt Diệp Tinh vẫn bình tĩnh nói: “Thiếu gia Hoa Hiên, lời thiếu gia nói tôi không hiểu có ý gì.”

“Không hiểu?” Hoa Hiên Nhai lạnh giọng nói: “Lấy nhẫn không gian trên người ngươi ra đây, để bọn ta kiểm tra một chút.”

“Việc này....” sắc mặt Diệp Tinh chần chừ.

“Dám do dự?” vẻ mặt Hoa Hiên Nhai lạnh lùng.

Lãng Thiểm bên cạnh anh ta bước ra.

Uỳnh!

Khí thế khủng bố đè xuống, ép bức cơ thể Diệp Tinh, thận chí trên người hắn còn xuất hiện vết nứt, có máu tươi xuất hiện.

“Đáng chết!” trong lòng Diệp Tinh nghẹn khuất, nhưng toàn cơ thể lại không thể cử động, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lãng Thiểm bước tới.

Đây là vũ trụ mà kẻ mạnh làm vua! Đừng nói tới các cường giả Hư Không Cảnh, Chân Linh Cảnh, Bất Tử Cảnh, cho dù chỉ là một cường giả Đạo Tắc Cảnh thôi đối với hắn mà nói đã là một sự tồn tại trên trời! Không có bất cứ sức phản kháng nào!

Ong...

Đúng vào lúc Diệp Tinh đang lo lắng, bỗng nhiên dòng khí lưu màu xám vừa xuất hiện trong đầu hắn dường như cảm ứng được tâm trạng của hắn, vậy mà lại dao động, sau đó Tử Vân Tháp và Kim Nguyên thương trên người hắn cũng sinh ra chấn động.

Vù!

Lãng Thiểm vẫy tay, một số đồ vật trên người Diệp Tinh xuất hiện, một chiếc nhẫn không gian, ngoài ra còn có hai món binh khí.

“Binh khí cấp năm, binh khí cấp sáu! Vậy mà lại lấy được một món binh khí cấp sáu!” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh, trực tiếp nhận lấy hai món binh khí trên tay Lãng Thiểm.

Trên người anh ta cũng chỉ có một món binh khí cấp sáu.

“Vừa nãy ngươi do dự, đáng bị trừng phạt, binh khí cấp năm và binh khí cấp sáu này thuộc về ta, ngươi có ý kiến gì không?” ánh mắt Hoa Hiên Nhai nhìn chằm chằm Diệp Tinh, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo nói.

“Không có.” Diệp Tinh vội vàng lắc đầu.

Nghe thấy câu trả lời của Diệp Tinh, khóe miệng Hoa Hiên Nhai nhếch lên thành một nụ cười.

Gia tộc của anh ta là gia tộc đứng đầu hệ ngân hà, cường giả Hư Không Cảnh, đó là sự tồn tại có thể dễ dàng hủy diệt một tinh cầu.

Chỉ là một kẻ Thiên Huyền Cảnh sơ kỳ, không có bất kì sức cản trở nào trước mặt gia tộc của anh ta, vung tay diệt trừ là xong.

Anh ta rất hưởng thụ cảm giác cao cao tại thượng.

“Đi thôi, Lãng Thiểm, nếu binh khí cấp tám đã không ở trên người người này, vậy thì chắc chắn trong tay người trước đó.” Hoa Hiên Nhai nói xong, trực tiếp quay người rời đi.

Lãng Thiểm theo sát phía sau.

Tại nơi đó, Diệp Tinh im lặng đứng, lau chút máu tươi nơi khóe miệng, nhặt nhẫn không gian trên đất lên.

“Không ngờ rằng chàng trai này lấy được hai món binh khí!”

“Đáng tiếc, bị hai người Hoa Hiên Nhai cướp mất rồi.”

“Đi thôi!”

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK