Cả nhân tộc cũng chỉ có một ngàn tấm lệnh bài thế này, người có được rất ít, về phần người biết được Lệnh bài của hiền giả Vận Mệnh cũng vô cùng thưa thớt.
Dù sao một ngàn tấm lệnh bài phân bố ở 10 ngàn đại thế giới của nhân tộc, chia đều xuống thì trong 10 đại thế giới mới có một tấm.
"Đương nhiên." Nghe được nghi vấn của Bất tử phủ chủ Lam Nham, Khôn Ly mỉm cười, anh ta nắm chặt tay phải, trong tay cũng xuất hiện một tấm lệnh bài, lệnh bài kia cùng với tấm lệnh bài trong tay Khôn Ly giống nhau như đúc.
Mặt trên điêu khắc bí văn kỳ dị, ngoài ra còn hơi hơi tản ra dao động đạo tắc vận mệnh.
"Lệnh bài Vận Mệnh!" Nhìn thấy lệnh bài, trên mặt Lam Nham, Diệp Tinh, Mặc Uyên đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Lệnh bài Vận Mệnh có một ngàn tấm, ta có được cũng rất bình thường." Khôn Ly mỉm cười nói.
Lam Nham nhìn lệnh bài kia, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Vậy cũng thật sự là khéo."
Ông ta vung tay phải lên, lệnh bài trong tay đi thẳng tới trước mặt Diệp Tinh.
"Lệnh bài Vận Mệnh!"
Nắm lệnh bài này, trên mặt Diệp Tinh lập tức hơi lộ ra vẻ vui sướng.
Có được lệnh bài này là có thể vào lúc hiền giả Vận Mệnh giảng đạo tiến vào không gian đặc thù.
Cho dù không thể ngưng tụ ra phân thân đạo tắc thứ hai, thì đạo tắc vận mệnh của hắn nhất định cũng sẽ tiến bộ một mảng lớn, rút ngắn đáng kể thời gian ngưng tụ phân thân đạo tắc thứ hai.
Chỉ cần ngưng tụ ra, đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc vận mệnh của hắn sẽ có thể đồng thời tiến bộ, hỗ trợ lẫn nhau!
Đến lúc đó tốc độ tiến bộ của hắn sẽ nhanh chóng tăng lên một mảng lớn!
"Đa tạ Phủ chủ Lam Nham." Diệp Tinh cầm lệnh bài, lập tức nhìn về phía Phủ chủ Lam Nham cười nói.
"Ha ha, Đạo chủ Lăng Hằng đã đặc biệt dặn dò, đương nhiên lệnh bài Vận Mệnh sẽ thuộc về sở hữu của Diệp Tinh ngươi." Bất tử phủ chủ Lam Nham mỉm cười nói: "Hiện tại lệnh bài này vẫn là vật vô chủ, Diệp Tinh ngươi lưu lại một tia linh hồn ấn ký vào trong đó, đến lúc đó mới có thể tiến vào không gian."
Chỉ có nhân tài lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh mới có thể nhận chủ, sau khi nhận chủ lệnh bài mới có thể thuộc về mình, nếu người khác muốn sử dụng tấm lệnh bài này, trừ phi giết chết Diệp Tinh.
"Được." Diệp Tinh cười gật gật đầu.
Trong mắt của hắn tràn đầy vẻ chờ mong, lập tức một tia đạo tắc vận mệnh và linh hồn ấn ký đồng thời tiến vào bên trong lệnh bài.
Ông...
Lệnh bài run rẩy, Diệp Tinh cảm thấy giữa mình và lệnh bài sinh ra một tia liên hệ, dường như nối liền với một mảnh không gian còn chưa mở ra của lệnh bài.
"Không gian kia chính là nơi hiền giả Vận Mệnh giảng đạo sao?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Hiện tại hắn cảm thấy chỗ kia vẫn là trạng thái đóng cửa, không thể tiến vào.
Nắm chặt tay phải, lệnh bài trong tay trực tiếp bị hắn thu vào bên trong nhẫn không gian.
Trong quá trình này, Khôn Ly vẫn luôn theo dõi, thấy lệnh bài bị Diệp Tinh thu vào, anh ta cười nói: "Diệp Tinh, lệnh bài kia là Đạo chủ Lăng Hằng trực tiếp ban cho ngươi sao?"
Nghe vậy, Diệp Tinh mỉm cười gật đầu nói: "Thầy ưu ái thôi."
"Ha ha, Khôn Ly, Đạo chủ Lăng Hằng vô cùng coi trọng Diệp Tinh, Diệp Tinh lại lĩnh ngộ được đạo tắc vận mệnh, được ban cho lệnh bài cũng thật bình thường." Bất tử Phủ chủ Lam Nham ở bên cạnh cười nói.
Nghe được câu trả lời khẳng định này, nụ cười trên mặt Khôn Ly dường như hơi bị kiềm hãm, lại dường như không có gì thay đổi, anh ta nhìn Diệp Tinh, nhẹ giọng nói: "Diệp Tinh ngươi thật đúng là có phúc."
Cười nói vài câu, sau đó Khôn Ly nhìn về phía Lam Nham, nói: "Phủ chủ Lam Nham, cha lệnh cho ta đưa áo giáp đến ta đã đưa đến rồi, ta còn có một vài việc phải đi trước."
Phủ chủ Lam Nham cũng không giữ lại, ông ta gật gật đầu, nói: "Chuyển lời đến cha của ngươi một tiếng, khi nào rảnh có thể tới nơi này."
"Vâng." Khôn Ly cười gật đầu, ánh mắt của anh ta lại nhìn về phía Diệp Tinh, cười nói: "Diệp Tinh, còn hai tháng nữa hiền giả vận mệnh sẽ bắt đầu giảng đạo, đến lúc đó chúng ta gặp lại ở bên trong không gian."
"Được." Nghe vậy, Diệp Tinh gật gật đầu.
Đến lúc đó hắn và Khôn Ly nhất định sẽ cùng tiến vào không gian.
Sau khi nói xong, Khôn Ly cũng không dừng lại, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Bên trong không gian Lam Nguyệt chỉ còn lại ba người Diệp Tinh.
Nói chuyện với nhau một hồi, Diệp Tinh đứng lên cười nói: "Phủ chủ Lam Nham, tôi cũng nên đi."
Lệnh bài tới tay, đương nhiên hắn không dự định ở lại chỗ này.
"Diệp Tinh, không cần phải đi gấp." Bất tử Phủ chủ Lam Nham lại mở miệng giữ lại, nói: "Phủ của ta đang luyện chế Lam Nguyệt đan, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì còn một tháng là có thể luyện chế thành công, nếu thành công ta có thể đưa cho Diệp Tinh ngươi ba viên."
"Lam Nguyệt đan?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh hơi động.
Lam Nguyệt đan là một loại đan dược vô cùng trân quý, được luyện chế ra dựa trên việc lấy nước suối Lam Nguyệt làm trụ cột, đương nhiên, hiệu quả của Lam Nguyệt đan kém hơn so với nước suối Lam Nguyệt, nhưng mà cũng có một phần năm hiệu quả.
Diệp Tinh quả thật động tâm, loại đan dược này cực kỳ hiếm thấy, cho dù hắn có nhiều điểm thời không cũng đổi không được.
"Không gian hiền giả Vận Mệnh còn hai tháng nữa là mở ra, nếu Diệp Tinh ngươi không có việc gì, hoàn toàn có thể ở ở lại phủ của ta một thời gian ngắn." Lam Nham phủ chủ thấy Diệp Tinh có chút động tâm, tiếp tục nói.