"Ừm, em làm rất tốt." Diệp Tinh gật đầu.
Trong lòng hắn lại nghĩ đến tình huống Tử Dương bị khống chế lúc trước.
Bao gồm cả Tử Dương thì có 14 người đều ở chân linh cảnh, có thể khống chế cường giả như vậy, rất có thể đối phương là một vị cường giả bất tử cảnh!
Diệp Tinh không biết mình đã đắc tội vị bất tử cảnh nào.
"Hy vọng có thể điều tra ra được." Diệp Tinh hơi trầm xuống trong lòng, nhưng cũng chỉ có thể chờ đợi.
......
Bên kia, Lâm Tiểu Ngư ở cùng với Hạ Lâm, Trương Mộng.
- Tiểu Ngư, vị này cũng là cường giả bất tử cảnh, chuyên bảo hộ an toàn của cậu? Hạ Lâm cùng Trương Mộng khiếp sợ nhìn Băng Thanh. .
||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||
Hiện tại Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư đều có cường giả bất tử cảnh cường đại bảo hộ!
Không nói Diệp Tinh, lúc trước Lâm Tiểu Ngư cũng chỉ là một cô gái bình thường, gia cảnh bình thường, thậm chí Hạ Lâm còn cảm thấy đơn thuần quá phận, không nghĩ tới hiện tại cũng đạt tới trình độ như vậy!
Với tiềm lực hiện tại của Lâm Tiểu Ngư, tương lai trên cơ bản có thể trở thành một cường giả bất tử cảnh cường đại!
Bất tử cảnh, cả Thiên Lan giới chỉ có ba vị!
"Ừm." Lâm Tiểu Ngư cười gật đầu.
Trong lòng Hạ Lâm cùng Trương Mộng phức tạp, ngắn ngủi mấy chục năm, Lâm Tiểu Ngư đã trở thành tồn tại mà các cô cần phải hoàn toàn ngưỡng mộ.
Theo thời gian, số phận của mọi người cũng đang thay đổi rất nhiều.
......
Máy phi hành rất nhanh trở về trái đất.
Máy phi hành này là loại đỉnh cấp, không phải là loại mà phi hành của Nguyên Lệ Văn dùng lúc trước có thể so sánh.
- Trở về rồi! Trong hư không, Diệp Tinh nhìn tình cảnh chung quanh.
Hắn đứng ở gần Thượng Hải, lúc này phế tích ở Thượng Hải đã hoàn toàn biến mất, xuất hiện trước mắt chính là một tòa thành phố mộng ảo.
Từng tòa kiến trúc tản ra gợn sóng lưu động mọc lên, các nơi trong thành phố tản ra linh lực của cây cối, thảo dược có quy hoạch sinh trưởng, toàn bộ không khí đều ẩn chứa linh lực nồng đậm.
"Trái đất đã khác rồi." Diệp Tinh nhìn tình cảnh trước mắt, cảm thán nói.
Tính ra, hắn đã rời khỏi địa cầu mấy chục năm rồi.
"Anh, trái đất có rất nhiều tài nguyên do anh cung cấp, tất nhiên phải đang toàn lực xây dựng." Diệp Phong cười nói.
Lần cuối Diệp Tinh cùng ở trái đất là lúc toàn bộ trái đất còn chưa quật khởi, tài nguyên cũng không tính là nhiều.
Nhưng sau khi tuyển chọn của thành Thời Không bắt đầu, hắn liền nhanh chóng quật khởi, đồng thời bắt đầu thu được lượng lớn tài nguyên, trái đất cũng bắt đầu phát triển nhanh chóng.
"Về nhà trước đã!"
Gật gật đầu, Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra một tia nhớ nhung.
Hắn đã không nhìn thấy ba mẹ của mình 30 năm rồi.
Thế nhưng một đường tu luyện chính là như thế. Muốn có được cái gì, nhất định phải trả giá cái đó, không có gì là hoàn mỹ.
Thu lại suy nghĩ trong lòng, Diệp Tinh nhìn người đàn ông trung niên ở bên cạnh, cười nói: "Mặc Uyên tiên sinh, ông có thể đi dạo một vòng trên Địa Cầu, không cần phải luôn ở bên cạnh tôi. Có chuyện gì tôi sẽ liên hệ ông sau."
Với thực lực của Mặc Uyên, trong nháy mắt là có thể tới bất kỳ nơi đâu của Địa Cầu.
"Được." Mặc Uyên cười gật gật đầu.
......
Một nơi của thành phố Tô Châu, một tòa biệt thự thật lớn đứng sừng sững, xung quanh là hồ nước trong suốt, linh quả cây cối, dược thảo khắp nơi, đây là nơi ở của nhà họ Diệp ở Địa Cầu.
Lúc này phía trước căn biệt thự thật lớn có mấy người đang đứng đợi.
"Tiểu Tinh nói hôm nay thằng bé sẽ trở về, sao mà còn không có động tĩnh gì vậy chứ?" Lưu Mai nhịn không được nói, ánh mắt vẫn nhìn lên bầu trời, trong mắt có chút lo lắng.
"Sắp rồi sắp rồi." Diệp Kiến An vội vàng nói.
"Ông còn nói câu này." Lưu Mai bất mãn nói: "Tôi thấy hẳn là chúng ta nên đi đến trước Truyền Tống Trận chờ."
"Tiểu Tinh nói, với tốc độ của thằng bé từ Truyền Tống Trận đến nơi đây chỉ cần một giây, không cần thiết phải đến Thượng Hải." Diệp Kiến An bất đắc dĩ nói.
Tuy rằng nói như vậy, nhưng mà trong mắt Diệp Kiến An rõ ràng cũng có một chút lo lắng.
Ánh mắt của ông cũng nhìn về phía bầu trời.
Kể từ khi Diệp Tinh tham gia cuộc tuyển chọn thiên tài của Thành Thời Không, tiến vào cung Hạo Nguyên vài năm, tiến vào trận chung kết cuối cùng và ở lại thành Thời Không, trước sau đã ba mươi năm chưa trở về Địa Cầu.
Thời gian dài như vậy, đương nhiên bọn họ muốn nhanh chóng nhìn thấy Diệp Tinh.
Bên cạnh bọn họ còn có một đôi nam nữ trung niên, đúng là cha mẹ của Lâm Tiểu Ngư, bọn họ cũng đang sốt ruột cùng chờ đợi.
Hưu!
Vừa nói xong, bỗng nhiên từ xa có một luồng sáng chói lọi chớp động, gần như chỉ trong nháy mắt đã đến nơi này, một chiếc máy phi hành xuất hiện ở trước mặt mọi người.
"Đến rồi!"
Nhìn thấy máy phi hành này, trong mắt Diệp Kiến An, Lưu Mai còn có cha mẹ Lâm Tiểu Ngư lập tức lộ ra vẻ kích động.
Máy phi hành biến mất, tiếp đó bóng dáng của Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư xuất hiện.
"Cha, mẹ, con đã trở về." Nhìn cha mẹ mình, trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ tươi cười.
Ba mươi năm, thoạt nhìn khuôn mặt của cha mẹ hắn gần như không có gì thay đổi.
Diệp Tinh có rất nhiều tài nguyên, đương nhiên là sẽ cung cấp trước cho cha mẹ mình, hiện tại cha mẹ hắn đã đạt tới Đạo Tắc cảnh, tuổi thọ đạt đến mấy ngàn năm.
Nhìn cha mẹ thân thuộc, hít thở bầu không khí của Địa Cầu, trong lòng Diệp Tinh lập tức trở nên yên bình.
Đây là nhà của hắn, là nơi mà hắn muốn dùng cả đời để bảo vệ.
......