“Thiết cầu bạo phá?”
Nhìn thấy quả cầu này, Diệp Tinh hơi biến sắc, nhưng linh hồn hắn cảm nhận được dao động của quả cầu thì thở phào nhẹ nhõm.
Đây là một quả thiết cầu bạo phá có lực nổ gần tới Bất tử cảnh.
“Ha ha, Hỏa Diệu, có thể được chết bằng thiết cầu bạo phá là vinh hạnh của ngươi đó.” Trong hư không, những tiếng cười sảng khoái vang lên.
Tinh Không to xác nhưng không hề ngu ngốc. Vừa rồi ông ta chỉ giả vờ công kích, còn mục đích thật sự là dùng Thiết cầu bạo phá, trong khi Diệp Tinh ngăn chặn đòn tấn công thì sẽ lập tức tung r.
Nó cũng không có ý định chiến đấu với Diệp Tinh.
“Bùm!”
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc lập tức vang lên, một mảng lớn hư không bị ánh sáng màu đen bao phủ, hoàn toàn không thấy rõ bên trong rốt cuộc có cái gì.
“Không cần biết thực lực của ngươi cường đại như thế nào, chỉ cần không đạt tới Bất tử cảnh thì ngươi chắc chắn sẽ không chống đỡ nổi.” Hai mắt Tinh Không sáng lên, vui vẻ cười to.
Chỉ cần đánh chết Diệp Tinh thì đảo Hỏa Vân sẽ do ông ta thống trị!
“Thế à?”
Tinh Không vừa dứt lời thì một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai.
“Cái gì?”
Nó vừa nghe được âm thanh này thì sắc mặt lập tức biến đổi.
Bên trong khí lưu màu đen, một bóng dáng bay ra, tốc độ gần như là tốc độ cao nhất, ngay lập tức đi tới bên người Tinh Không, lập tức bao vây lấy ông ta.
“Sao lại thế này?” Ánh mắt Tinh Không ngập tràn sự sợ hãi.
Rõ ràng quả cầu kia đã nổ trúng Diệp Tinh, tại sao Diệp Tinh lại không bị làm sao chứ?
Thiết cầu bạo phá có năng lực Bất tử cảnh, thực lực mạnh hơn Cực hạn Chân linh cảnh không biết bao nhiêu lần. Chỉ cần một quả cầu là ông ta thể lập tức giết chết Cực hạn Chân linh cảnh.
Trên thực tế, cũng có người có thể ngăn cản được, nhưng đều phải dùng tới những con át chủ bài.
Chỉ có những đại thế lực mới có được những con át chủ bài đó.
Mà ở vực Tử Hải này chỉ là khu vực ngoài rìa của yêu tộc thôi, làm gì có thực lực mạnh mẽ lắm, nơi này tổng cộng cũng chỉ có bốn cường giả Bất tử cảnh mà thôi.
Thế nên nơi này chắc chắn không thể có ai thuộc đại thế lực được.
Mà cho dù có đại thế lực thì bọn họ cũng sẽ đến những nơi khác để tu luyện chứ không bao giờ tu luyện ở đây.
Tổng hợp lại, Diệp Tinh có đến tận 99% không phải là đến từ thế lực lớn nào đó.
Thế nên khả năng Diệp Tinh có thể ngăn cản được Thiết cầu bạo phá là rất nhỏ.
Vút vút!
Móng vuốt sắc nhọn của Diệp Tinh tấn công tới, giống như một ngọn núi đổ thẳng lên người Tinh Không.
“Phụt!”
Thân thể phạm vỡ cường tráng của Tinh Không hầu như không có sức lực ngăn cản, thậm chí còn nghe được cả tiếng xương cốt vỡ vụn. Sắc mặt Tinh Không trắng bệch, máu và nội tạng lập tức phun ra.
“Không!”
Tinh Không chịu phải một đòn như vậy, hai mắt ông ta mở to, gương mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Chỉ với một đòn tấn công mà lực sinh mệnh của Tinh Không đã giảm đi gần một nửa, bây giờ ông ta đã hiểu tại sao Mặc Đồng bị giết một cách dễ dàng như thế!
Cho dù Diệp Tinh không đạt tới Bất tử cảnh thì thực lực của hắn cũng mạnh hơn Cực hạn Chân linh cảnh rất nhiều.
Diệp Tinh cũng không có ý định nương tay, móng vuốt của hắn thuận thế xé nát cổ họng của Tinh Không.
Chưa tới một giây, khí thế chập chờn trên người Tinh Không hoàn toàn biến mất.
Rầm!
Ánh mắt mọi người ở đây đều không giấu được sợ hãi.
“Thủ lĩnh Tinh Không bị giết rồi?”
“Chưa tới một giây!”
“Thực lực của thủ lĩnh Hỏa Diệu mạnh mẽ quá!”
Ánh mắt mọi người tràn đầy sự kinh hãi, Diệp Tinh vừa ra tay, Tinh Không đã lập tức bỏ mạng.
“Tinh Không!!!” Cách đó không xa, Âm Cưu hoàn toàn không thể nào tin được.
Bọn họ tới đây là để giết Diệp Tinh, nhưng Diệp Tinh vẫn chưa chết, Thiết cầu bạo phá mà lãnh chúa Xà Côn ban cho cũng không có bất kỳ tác dụng, Tinh Không cũng bị giết trong chớp mắt, hoàn toàn không có năng lực ngăn cản.
Chỉ trong một thời gian ngắn, cục diện đã hoàn toàn thay đổi.
“Đi!”
Âm Cưu nhanh chóng phản ứng lại, gần như không có bất cứ do dự nào, nhanh chóng vỗ cánh bay đi.
“Muốn chạy?” Diệp Tinh nhìn Âm Cưu, sắc mặt lạnh như băng, nhanh chóng bay ra.
Trên thực tế, cho dù không có tinh thạch Khắc Vân phòng ngự thì hắn cũng có nhiều con Át chủ bài để ứng phó với Thiết cầu bạo phá.
“Hỏa Diệu, ta không muốn trở thành kẻ địch với ngươi! Ta sẽ lập tức rời khỏi nơi này!” Âm Cưu thấy Diệp Tinh đuổi theo thì kinh hãi nói.
Âm thanh vô cùng chói tai, vang vọng không ngừng trong không trung.
“Ha ha, lúc trước tới để giết ta, bây giờ không đánh lại được thì lại nói không muốn đối địch với ta?” Diệp Tinh cười to.
“Âm Cưu, ngươi cảm thấy có chuyện dễ dàng như thế à?”
Tốc độ của hắn rất nhanh, thậm chí còn nhanh hơn Âm Cưu một đoạn.
“Đáng chết!” Sắc mặt Âm Cưu vô cùng khó coi.
“Dựa theo tốc độ thế này thì ta chắc chắn không thể trốn thoát được!” Âm Cưu suy nghĩ loạn óc.
Vù vù!
Ông ta vung tay phải lên, một luồng khí lưu màu trắng lập tức xuất hiện, xung quanh nhất thời bị bao phủ bởi luồng khí lưu này. Diệp Tinh chỉ có thể nhìn thấy trong phạm vi một kilomet.