Vút!
Kiếm quang bay ra, lập tức bay về phía người đàn ông áo trắng.
Hai ben va chạm nhau trong không trung.
“Đùng đùng đoàng!”
Dường như cả không gian chiến đấu rung động, khí lưu như sóng biển không ngừng cuộn lên. Vậy mà sau đó đạo kiếm quang ấy và người đàn ông mặc áo trắng lại dừng trong không trung.
Ai cũng không kiêng nể ai!
“Thực lực ngang nhau? Sao có thể?”
Nhất thời, các đại đạo chi chủ khó tin nhìn khung cảnh chiến đấu trong không gian.
“Dao động đạo tắc lại tăng lên rất nhiều!”
‘Diệp Tinh còn chưa hoàn toàn bạo phát ra thực lực!”
“Không chỉ là dao động của Đạo Tắc Tử Vong, Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh cũng tăng mạnh!” . Được copy tại # T𝘳𝑈𝒎T𝘳uyện.V𝑵 #
Các đạo chủ nhìn trận chiến, trong mắt lộ ra vẻ khó tin.
Bọn họ cho rằng Diệp Tinh đã tới giới hạn, nhưng Diệp Tinh lại không ngừng lấy những lá bài tẩy khác ra!
Thậm chí tầng thứ mười tám Diệp Tinh vẫn giữ lại rất nhiều!
“Kiếm quang mạnh quá!” người đàn ông áo trắng cảm nhận uy lực của kiếm quang, hắn nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra sự vui mừng, nói: “Không tệ, thật sự ngươi có hy vọng vượt qua cửa này.”
Soạt!
Thân thể hắn lay động, như hủy diệt trời đất, khí lưu xung quanh điên cuồng cuồn cuộn nổi lên, dường như cả không gian đều đang rung lên.
“Hay lắm.” Trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.
Ma Linh Thuật, hắn nắm giữ bí thuật mạnh nhất, thậm chí có thể đè ép đạo tắc, người khác lĩnh ngộ một đạo tắc chỉ có thể hấp thụ một loại linh lực, mà khi thông qua Ma Linh Thuật thậm chí hắn có thể hấp thụ được năm loại linh lực, cùng một cảnh giới, lĩnh ngộ cùng một đạo tắc chắc chắn nghiền ép được đối thủ!
Loại bí thuật này gần như sẽ không vì nâng cao cảnh giới mà làm giảm tác dụng, không gian ba mươi năm,, không gian ba mươi năm, Đạo Tắc Tử Vong của Diệp Tinh đã tiến bộ lớn thế nào, thực lực tăng lên thông qua Ma Linh Thuật chỉ nghĩ thôi đã biết!
Giờ đang trong giai đoạn Chân Linh Cảnh, Diệp Tinh chắc chắn không sợ bất người nào!
Vút!
Trường kiếm huy động, Diệp Tinh nhìn người đàn ông áo trắng đánh tới, lại không hề trốn tránh, lập tức tiến về phía trước.
“Rầm!”
Hai người cứ vậy là va chạm nhau trong không trung, Đạo Tắc Tử Vong điên cuồng đánh về phía cơ thể người đàn ông áo trắng, mà trên người Diệp Tinh cũng bị rất nhiều khí lưu hủy diệt bao phủ.
Sau thời gian ngắn ngủi va chạm, cơ thể Diệp Tinh không thay đổi, mà người đàn ông áo trắng cơ thể bị bao phủ bởi khí lưu hủy diệt lại bay ra ngoài.
“Thân thể mạnh quá!” người đàn ông áo trắng khiếp sợ.
Luận về đạo tắc, căn bản ông ta không yếu hơn Diệp Tinh, nhưng cơ thể ông ta lại không chịu được công kích của Diệp Tinh, mà Diệp Tinh lại chịu đựng được một cách dễ dàng.
“Cửa này, ông thua rồi!” Diệp Tinh nhìn người đàn ông áo trắng, bình tĩnh nói.
Tu luyện pháp quyết luyện thể Man Hoang, theo đạo tắc không ngừng tăng lên, cơ thể Diệp Tinh cũng nhanh chóng đạt tới bước cực mạnh!
Trong mắt hắn lóe lên sự điên cuồng, lập tức đánh về phía người đàn ông áo trắng.
Đạo Tắc Tử Vong! Luyện thể Man Hoang! Ma Linh Thuật...
Ám sát dị tộc, chèn ép cường giả nhân tộc, từng hình ảnh không ngừng lóe lên trong đầu hắn,Diệp Tinh nghẹn uất trong lòng, cuối cùng sức lực không ngừng phóng thích ra, rốt cuộc hắn cũng hoàn toàn thi triển ra tất cả sức lực của bản thân!
Dưới sự tấn công điên cuồng của hắn, vết thương trên người đàn ông áo trắng ngày càng nhiều!
“Diệp Tinh sắp thắng rồi!”
Các đại đạo chi chủ nhìn chàng trai đang điên cuồng tấn công trong không gian, đều im lặng không nói gì, dường như bọn họ đang chuyên tâm quan sát cuộc chiến đó, chứng kiến một thiên tài nghịch thiên của nhân tộc xuất hiện.
Cuộc chiến đấu này tiếp tục kéo dài mười phút, giống như những gì bọn họ dự đoán, người đàn ông áo đen lập tức bị Diệp Tinh cắt đứt yếu hầu, khí tức sinh mệnh hoàn toàn biến mất!
“Thắng rồi.”
“Nhân tộc chúng ta ở Hư Không Cảnh có thể vượt qua tầng mười chín Tháp Đăng Thiên rất nhiều, nhưng thời gian của mỗi người khác nhau. Thiên tài mạnh nhất xông qua tầng này vào sáu mươi bảy năm trước.”
“Đúng, đó là thánh hoàng Không Mạc, giờ đã trở thành một trong các cường giả đỉnh cấp nhất nhân tộc, là cây trụ của nhân tộc, là sự tồn tại vĩ đại mà khiến cho các dị tộc khiếp sợ.”
“Người thứ hai tốn chín mươi ba năm để xông qua, đó là đạo chủ Thanh Nham, chỉ có điều khi vừa trở thành cường giả Đạo Chủ Cảnh đã bị các cường giả Đạo Chủ Cảnh của dị tộc mai phục, ngã xuống.”
“Người thứ ba là đạo chủ Hồn Đáp, tốn chín mươi chín năm, giờ đã trở thành cường giả Đạo Chủ Cảnh đỉnh cấp nhất!”
“Người thứ tư tốn một trăm năm, chỉ có điều trước đó tu luyện quá nhanh, tính cách lại quá tự kiêu, tâm tính có vấn đề rất lớn, đến giờ vẫn chỉ đang ở Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong, chưa đột phá lên Đạo Chủ Cảnh.”
“Người thứ năm tốn một trăm ba mươi năm, người thứ sáu tốn một trăm mười năm, người thứ bảy tốn một trăm mười bảy năm, người thứ tám tốn một trăm hai mươi năm, người thứ chín tốn một trăm hai mươi bảy năm, người thứ mười tốn một trăm bốn mươi năm.”
“Đây là mười thiên tài nghịch thiên, hai người đã ngã xuống, người mạnh nhất trong tám người còn lại là thánh hoàng Không Mạc không thể nghi ngờ, ngoài ra còn có sáu vị Đạo Chủ Cảnh, một vị đang ở đỉnh phong Đạo Tắc Cảnh.”
“ta tra một chút, từ lúc Diệp Tinh thật sự bước chân vào vũ trụ là hai mươi tuổi, nếu chạm tới vũ trụ sớm hơn, thứ hạng của hắn ta chắc chắn sẽ còn tiến về phía trước.”
Các đại đạo chi chủ không ngừng bàn tán.
Chấn động tới mức nào?