Chương 1065
Lục Mặc Thâm không khỏi rùng mình một cái “Trông anh như thế này thực sự rất buồn nôn đấy, anh có biết không?”
Lệ Hữu Tuấn liếc nhẹ Lục Mặc Thâm một cái, hoàn toàn không quan tâm chút nào: “Có điều, so với việc anh bỏ tập đoàn Lục.
Dương mà đi nước Anh Nam hai năm thì chuyện này của tôi còn kém buồn nôn hơn anh rất rất nhiều!”
Giáo sư Lục của chúng ta bị oán giận, trách móc đến mức không còn lời nào để nói, anh ta chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt dữ tợn ấy chợt dừng lại khi nhìn thấy Lâm Thuý Vân.
Lâm Thuý Vân đã nghe thấy hết cuộc nói chuyện khi nãy của Lệ Hữu Tuấn và Lục Mặc.
Thâm, lúc đầu, cô ấy tưởng rằng mình chỉ cần ngồi yên bên cạnh, lặng lẽ ăn cơm thì mấy người này sẽ không để ý gì đến cô ấy đâu.
Nhưng dường như cô ấy đã đánh giá thấp.
chỉ thông minh IQ của hai người đàn ông này rồi Hai cái người này đúng là thật là, nếu cãi nhau thì cứ cãi nhau đi, đừng làm ảnh hưởng đến người vô tội chứ!
Phía trên đầu Lâm Thuý Vân, có một ánh mắt dữ tợn cứ nhìn chằm chẵm vào cô ấy, lúc này, cho dù Lâm Thuý Vân cảm thấy ngon miệng thì cũng không nuốt trôi được nữa rồi.
Cô ấy đặt đồ ăn vặt trên tay xuống bàn, sau đó nở một nụ cười rất gượng gạo: “Ờm cái đó, em cũng phải vào nhà vệ sinh cái đã…”
Ngay sau đó, Lâm Thuý Vân cũng bắt đầu chạy vào nhà vệ sinh với tốc độ ánh sáng Nhìn thấy mẹ và mẹ nuôi của mình cùng phải chạy trốn, Lệ Tử Việt không khỏi lắc đầu: “Thực sự không thể hiểu tại sao hai người đàn ông như hai cha lại có thể chọn hai người phụ nữ có chỉ số thông minh IQ thấp như vậy để lấy làm vợ cơ chứ?”
“Lệ Tử Việt, con đang nói xấu vợ của cha đấy àI”
Ánh mắt Lệ Hữu Tuấn nhìn vào cậu con trai bảo bối của mình, anh bình tĩnh lấy điện thoại trong túi ra.
Đột nhiên Lệ Tử Việt thấy trên màn hình điện thoại hiện lên một đoạn video chưa phát, đoạn video đó chính là do cô giáo Bách Linh ở nhà trẻ quay và gửi cho Lệ Hữu Tuấn.
Không cần phải nghĩ ngợi gì nữa, chắc chắn video trong điện thoại là video Lệ Tử Việt làm loạn ở trong nhà trẻ!
“Con có biết vì sao hôm nay cha lại về sớm không? Về đoạn video làm cho cô giáo.
của con tức đến phát ngất này, con có cần cho.
cha một lời giải thích hợp lý không?”
Lệ Hữu Tuấn còn chưa nói hết câu, Lệ Tử Việt đã vùng vẫy, giấy giụa như cá mắc cạn, trượt một mạch xuống khỏi người của Lục Mặc Thâm, sau đó quay đầu bỏ chạy: “Mẹ nuôi ơi, chờ con với, em bé cũng muốn đi vệ sinh, em bé mắc tiểu!”
Cả căn phòng vốn dĩ đang rất đông vui, náo nhiệt, bây giờ tất cả mọi người đều bị hai người đàn ông này làm cho chạy mất dép, Lục Mặc Thâm không khỏi nhíu mày: “Bây giờ, tất cả mọi người đều bị anh dọa cho sợ đến nỗi chạy đi hết rồi, anh không định giữ tôi ở lại uống trà chiều với anh đâu phải không? Tôi không có đam mê gì chuyện này đâu nhé!”
ÝLi Mặc Thâm muốn nói là nếu người với anh ta là Lệ Hữu Tuấn, e rằng anh ta sợ đến nỗi nuốt một ngụm nước cũng không trôi được mất.
Lệ Hữu Tuấn cũng cười cười theo: “Không cần phải vội gì đâu, vừa hay tôi cũng không có chút hứng thú nào với anh cả.”
Cuối cùng, Lục Mặc Thâm cũng được thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tôi có thể yên tâm được rồi!”
“Anh có thế yên tâm nhanh vậy sao, vậy thì trước hết anh hãy xem cái này một chút đi, sau đó mới chắc chắn xem anh đã thực sự yên tâm được hay chưa?”
Lệ Hữu Tuấn nói đến đây, anh trực tiếp lấy.
một xấp ảnh ra từ trong túi, nhẹ nhàng đưa tới trước mặt Lục Mặc Thâm.
“Đây là…”
Lục Mặc Thâm cau mày, cầm những bức ảnh kia lên.