Chương 119: Vì anh cô làm đến mức này
“Anh Thẩm, anh hư quá!”
Nghe thấy giọng nói nũng nịu của phụ nữ từ đầu kia truyền đến, Lệ Hữu Tuấn cau mày: “Bên cạnh em có phụ nữ?”
“Bên cạnh em có phụ nữ chẳng phải bình thường sao? Hôm nào đó bên cạnh em không có phụ nữ, anh mới nên cảm thấy kỳ lạ đấy. Sao vậy anh hai? Sao đột nhiên lại nhớ đến gọi điện cho em”
Lệ Hữu Tuấn do dự một lúc: “Hỏi người phụ nữ bên cạnh em giúp anh, nếu lúc xem phim, bỏ lại một mình cô ấy, mình thì đi trước, vấn đề này có nghiêm trọng không?”
“Loại chuyện này một người đàn ông phong độ không nên làm, có thể xem như là lịch sự. Nếu em là người phụ nữ ‘t định không chút khách sáo hung.
hăng tát một cái…đợi đã, người đàn ông anh nói chắc không phải là…
Lệ Hữu Tuấn không lên tiếng, nhưng đã đủ để Thẩm Tư Huy hiểu rõ.
“Anh hai, ý của em là: nếu người đàn ông.
đó lập tức cầm hoa hồng thành tâm thành ý xin lỗi, nói không chừng còn có thể cứu vấn Dù sao xem phim nửa chừng đã chạy mất, đối với phụ nữ mà nói là một chuyện rất mất mặt”
Sau khi Lệ Hữu Tuấn nghe đến đây, cau chặt mày, cúp điện thoại.
Anh trâm mặc nhìn màn hình máy tính trước mặt.
Một phút trôi qua.
Năm phút trôi qua.
Cuối cùng đến phút thứ mười, anh đột nhiên đứng dậy, nặng nề đập máy tính xách tay!
Tô Kim Thư, tôi thấy cô ngứa da rồi Thiếu đòn!
Khoác áo vào, Lệ Hữu Tuấn xoay người bước ra ngoài Anh vừa lên xe đã nhận điện thoại của Lục Anh Khoa: *Boss, chúng tôi đã tra được hành tung của bà chủ, có điều…”
Lục Anh Khoa rất ít khi nói chuyện với anh lại ngập ngừng như vậy, Lệ Hữu Tuấn cau mày: “Nói.”
“Hình như bà chủ dự định đến gặp chủ tịch tập đoàn Vu thị Vu Triệu Đồng”
Cái tên Vu Triệu Đồng rất nhanh xẹt qua trong đầu Lệ Hữu Tuấn.
Rất nhanh đã có vài lời đồn về ông ta, hình thành tin tức trong đầu.
Chẳng trách khi Lục Anh Khoa nói lại ngập ngừng như vậy.
Trước khi thành lập tập đoàn Vu thị, Vu Triệu Đồng vẫn luôn làm việc dưới trướng Tô Văn Tâm, quan hệ của hai người cực kỳ thân mật.
Sau này không biết vì nguyên nhân gì, Vụ Triệu Đồng tự mình độc lập bước ra, thành lập tập đoàn Vu thị.
Mà hứng thú lớn nhất của ông ta chính là phụ nữ.
Chỉ cần là phụ nữ xinh đẹp, Vu Triệu Đồng sẽ nghĩ mọi cách lấy đến tay.
“Người phụ nữ ngu ngốc này!”
Lệ Hữu Tuấn ném điện thoại lên ghế lái phụ, lập tức nhấn hết ga.
“Ngại quá, thưa cô, hôm nay chủ tịch Vu dùng bữa riêng, cho nên sẽ không gặp khách”
Một giám đốc quan hệ công chúng mặc váy ôm siêu ngắn, giơ hai tay ra, trực tiếp ngăn Tô Kim Thư.
Đôi mắt sắc bén của cô ta đánh giá Tô Kim Thư từ trên xuống dưới, ánh mắt cực kỳ khinh miệt Dáng vẻ đó dường như đang nói, loại phụ nữ như cô tôi đã thấy nhiều rồi.
Ánh mắt Tô Kim Thư kiên định, cố gắng làm lơ ánh mắt khinh miệt kia: “Thưa cô, hôm nay tôi có chuyện quan trọng nhất định phải gặp chủ tịch Vu. Nếu không gặp được ông ta, tôi sẽ không đi”
“Tôi nói này, phụ nữ không biết xấu hổ tôi đã gặp không ít, nhưng loại cản chặt quấn lấy không buông như cô, thật sự là lần đầu đấy. Hôm nay đúng là tôi được mở mang †ầm mắt, rốt cuộc cô có đi hay không, tôi đếm đến ba, nếu cô còn không đi, tôi lập tức.
gọi bảo vệ”
Nhưng lần này, thái độ Tô Kim Thư chưa từng kiên định như vậy: “Tôi cũng đã nói, hôm nay nếu không gặp được ông ta, tôi tuyệt đối sẽ không đi”
Đây là con đường cuối cùng của Tô Kim Thư.
Vu Triệu Đồng từng là nhân viên đắc lực dưới trướng Tô Văn Tâm Có chuyện gì quan trọng Tô Văn Tâm cũng đều giao cho ông ta xử lý.
Sau này không biết vì nguyên nhân gì, không đến một tháng sau khi mẹ và anh hai gặp chuyện, Vu Triệu Đồng đột nhiên từ chức tự lập công ty.
Tô Kim Thư cảm thấy chỉ cần mình có lòng, nhất định có thể hỏi được gì đó từ chỗ ông ta.
“Người không biết xấu hổ này…”
Giám đốc quan hệ công chúng hiển nhiên bị thái độ kiên trì của Tô Kim Thư chọc.
giận, đang chuẩn bị mắng chửi.
Vào lúc này, máy liên lạc trong tay cô ta vang lên: “Lệ Lệ, bên ngoài xảy ra chuyện gì?
Không biết bây giờ tôi đang gặp khách quan trọng sao? Sao lại ồn như vậy?”
Là giọng nói của Vu Triệu Đồng, Chẳng qua khi ông ta nói chuyện, có chút đè nén và cẩn thận.
“Chủ tịch Vu, ông không biết, bên ngoài có một người phụ nữ mặt dày, nhất định muốn gặp ông, hơn nữa ông không gặp, cô ta ở lỳ không đi…”
Tô Kim Thư vừa nghe thấy giọng nói của Vu Triệu Đồng, lập tức xông qua: “Chú Vụ, tôi là Tô Kim Thư. Tôi có một việc rất quan trọng phải gặp ông, xin ông cho.
tôi vài phút.”
Giọng nói Tô Kim Thư vừa vang lên, đầu kia điện thoại đột nhiên yên tĩnh lại.
Giám đốc quan hệ công chúng tức đến lỗ mũi cũng vặn vẹo: “Người phụ nữ này! Cô thật quá đáng, bảo vệ, bảo vệ, lập tức đuổi cô ta ra!”
Chính vào lúc này, máy liên lạc trên người cô ta lại vang lên: “Được rồi Lệ Lệ, để cô ấy vào đi”
Cho nên Tô Kim Thư giẫm lên vẻ kinh ngạc của giám đốc quan hệ công chúng, đi về phía phòng tiếp khách.
Säc trời đã có chút u ám.
Sau khi cô đẩy cửa lớn, phát hiện bên trong mờ tối, không mở đèn.
Tô Kim Thư có chút gian nan bước vào.
trong.
Chỉ thấy một chiếc bàn làm việc lớn cạnh bệ cửa sổ, ghế sô pha bằng da thật cao cỡ một người đang quay lưng về phía cô.
Trên ghế sô pha, khói thuốc lúc sáng lúc tối Hản là Vụ Triệu Đồng đang ngồi ở đó.
Tô Kim Thư không dám hấp tấp bước tới.
Dù sao Vu Triệu Đồng là loại người gì, trong lòng cô biết rõ.
Lúc đầu khi cô đến tập đoàn Tô thị tìm cha mình, đã bị người đàn ông không chút ý tốt này đánh giá.
Khoảng thời gian ông ta vừa từ chức, ngày nào cũng gọi điện thoại quấy rối cô, nói với cô những lời kỳ lạ.
Thậm chí còn kéo cả mẹ và anh trai cô vào.
Tô Kim Thư vì sợ hãi, cho nên vẫn không để ý chuyện này.
Bây giờ lại lần nữa đối diện với người đàn ông đó, cô rõ ràng có chút bất an: “Chú Vụ, tôi biết, có mấy năm ông luôn làm việc cho Tô Văn Tâm. Tôi muốn hỏi ông, có biết tung tích anh hai tôi không? Hoặc bất kỳ manh mối gì cũng được.”
Thuốc lá đột nhiên bị dập tắt.
Tô Kim Thư có thể nhìn thấy, trên mu bàn tay kia gân xanh nổi lên.
Tức giận rồi?
Chuyện của anh hai cực kỳ gấp, không thể làm lỡ thời gian nữa.
Tô Kim Thư lại đi về trước một bước: “Chú Vụ, tôi biết ông đã rời khỏi Tô thị một khoảng thời gian dài, lật lại những chuyện cũ này, có lẽ sẽ làm tổn hại đến mối quan hệ hợp tác với tập đoàn Tô thị. Tôi cũng biết bây giờ mình không có gì để trao đổi với ông, nhưng chỉ cần ông cho tôi chứng cứ có lợi, tôi sẽ, sẽ…”
“Cô sẽ thế nào? Vì anh hai mà hiến thân?”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Giọng nói này sao lại là…