Chương 493: Cho cô chút kinh nghiệm
Lâm Thúy Vân hôm nay mặc một chiếc váy dài quá đầu gối, có màu vàng nhạt Mái tóc dài màu nâu hạt dẻ được xõa thẳng ngang vai, khuôn mặt to tròn nhỏ nhắn khiến cô trông vô cùng tươi tần và tỉnh tế.
Mặc dù vô cùng xinh đẹp, ở một nơi như hộp đêm thế này, chỉ một lát đã sẽ bị màn đêm nuốt chửng, căn bản là không cách nào thu hút sự chú ý của người khác.
Hoa Lê nhếch miệng đắc thẳng Lâm Thúy Vân, đêm nay cô thua chắc rồi!
Lâm Thúy Vân cứ thế khoác tay Tô Kim Thư đi đến, mỉm cười chào hỏi mọi người: “Xin chào, mọi người đều đến rồi”
Hoa Lê liếc nhìn cô một cách mỉa mai, ánh mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, đánh giá so sánh hai người.
“Cứ nghĩ bản thân mặc một chiếc vay hoa thì sẽ thành phụ nữ hay sao? Người phụ nữ chua ngoa có mặc gì thì vẫn như thế!”
Lâm Thúy Vân lườm cô ta một cái, sau đó không thèm để ý đến cô.
Hoa Lê tiếp tục cười: “Lâm Thúy Vân, cô có biết không? Dạng con gái như cô, đời này kiếp này sẽ không bao giờ có một người con trai thực sự yêu cô đâu! Cô cho rằng mặc váy có thể che giấu bản chất đanh đá chua ngoa của mình sao? Ngu ngốc!”
Lâm Thúy Vân trợn mắt không nói nên lời: “Tôi không hiểu sao dạng đàn bà như cô, cả ngày từ sáng đến tối không thốt được ra câu nào giông người một chút vậy?”
“Ö, thẹn quá thành tức giận sao?”
Hoa Lê uốn ẹo đứng dậy, cơ thể mềm mại như là không có xương.
Cô vặn người một cái, suýt ngã thẳng vào đám người mẫu nam.
Nam người mẫu nhìn thấy dáng vẻ và hành động của cô thì liên đỏ mặt: “Hoa Lê..”
Hoa Lê ma mị mà nháy mắt với anh ta: “Khiêu vũ với em một điệu được không?”
Nam người mẫu vội vàng gật đầu.
Hoa Lê cứ thế kéo cà vạt của anh ta, và cả hai lắc lư bước lên sàn nhảy, nhảy một vũ điệu nóng bỏng, Người nào biết thì nghĩ rằng hai người họ đang ôm nhau và nhảy múa, người không biết chắc chắn sẽ nghĩ rằng họ đang lợi dụng bóng tối mà sờ soạng nhau!
Cô ta dám nói cô là hạ đẳng? Thật là tức cười!
Cô ở trong hộp đêm lâu như vậy, từ trước đến nay đều là đàn ông khom lưng cúi đầu trước cô, lần đầu tiên nghe thấy lời nhận xét như thế này.
Hoa Lê đột nhiên thay đổi sắc mặt, tức khắc đứng dậy: “Lâm Thúy Vân, nếu cô cho rằng sự quyến rũ của một người phụ nữ chỉ dựa trên cái mồm, thì đẳng cấp của cô cũng quá thấp rồi!”
Lâm Thúy Vân dứt khoát cầm ly cocktail trước mặt lên, ngẩng đầu uống cạn, sau đó đập mạnh ly xuống bàn: “Được rồi, hôm nay tôi sẽ cho cô chút kinh nghiệm, cho cô xem cái gì thật sự coi là đẳng cấp cao!”
Nói xong, Lâm Thúy Vân trực tiếp bước lên trung tâm của sàn nhảy.
Cô cúi đầu, mái tóc dài mượt mà đều được cô hất về phía trước: Âm nhạc!”
Cô búng tay một cái, và điệu nhạc jazz gợi cảm sau đó lập tức vang lên.
Chiếc cổ dài như thiên nga khẽ hất nhẹ, mái tóc dài mềm mượt vẽ một vòng cung duyên dáng trên không trung.
Mái tóc rối bù hoang dại càng tôn lên nét xinh đẹp của cô.
Tiếp nối giọng hát hoang dã, điệu nhảy của Lâm Thúy Vân bắt đầu vào lúc này.
Đôi mắt cô mờ hồ, những cử động cứng nhắc và mềm mại thay phiên nhau, cách động tác xoạc chân và xoay vòng đều được cô thực hiện vô cùng liền mạch.
Đây không phải là lần đầu tiên Tô Kim Thư xem Lâm Thúy Vân nhảy, nhưng dù xem bao nhiêu lần thì cô cũng sẽ bị cô ấy mê hoặc.
Dáng vẻ của cô khi nhảy múa, vô cùng mê hoặc, thậm chí phụ nữ khi xem cô nhảy cũng cảm giác như mất hồn Khuôn mặt xinh đẹp và đôi mắt dịu dàng của Lâm Thúy Vân có thể thu hút sự chú ý của người khác trong vài phút.
Chiếc váy tôn lên những đường cong tuyệt mỹ của cô, chiếc váy không ngắn nhưng lại có một vẻ quyến rũ thật đặc biệt.
Lúc này, động tác của Lâm Thúy Vân đột nhiên dừng lại, đầu lưỡi quét qua đôi môi đỏ mọng của cô, hai tay dùng lực.
Chỉ nghe thấy một tiếng “xoèn xoẹt”, và chiếc váy bị cô dùng tay xé rách, cho đến vị trí bắp chân mới ừng lại “Ôi chúa ơi!”
Hành động của Lâm Thúy Vân khiến toàn bộ sàn nhảy lập tức bùng nổ.
Hành động của cô rất hoang dã và hống hách, kích thích nội tiết tố của tất cả mọi người.
Những người đàn ông xung quanh nhìn cô như một con sói đói Lâm Thúy Vân giữa trung tâm sàn nhảy, đẹp một cách quý phái thanh lịch nhưng vần vô cùng gợi cảm.
Hoa Lê ngồi một bên nhìn thấy cảnh này, đôi mắt đỏ hoe vì tức giận.
Làm thế nào mà có thể được? Làm thế nào Lâm Thúy Vân có thể chuyên nghiệp như vậy? Cho dù là hành động hay ánh mắt, thậm chí là thần thái hay khí chất trên sàn diễn, đều có thể coi là tuyệt đối Hoa Lê thực sự vừa hận và kinh ngạc đến phát run Cô thậm chí không biết rằng Lâm Thúy Vân có sở trường này, là cô đã tính toán sai!
Trong khi Hoa Lê vẫn còn đang tức giận, đột nhiên đám đông bắt đầu hú hét Cô quay đầu nhìn về phía Lâm Thúy Vân, đồng tử đột nhiên co rút lại.
Bởi vì vào lúc này, Lục Mặc Thâm không biết từ đâu chui ra, bỗng dưng xuất hiện trước mặt Lâm Thúy Vân.
Anh †a mặc áo sơ mi trắng, nhìn chảm chằm vào cô gái đã sợ hãi không dám nhúc nhích trước mặt Lâm Thúy Vân đang cao hứng khiêu vũ, đột nhiên cảm thấy ánh mắt lạnh lùng chiếu vào mình Khi cô nhìn kỹ hơn, cô nhận ra rằng đó là Lục.
Mặc Thâm!
Cô ấy đã bị giật mình đến nỗi suýt nữa ngã xuống đất.
“Lục…Giáo sư Lục.
Lâm Thúy Vân lắp bắp một lúc lâu, nhưng không thể nói được một câu hoàn chỉnh.
Lúc này, ánh đèn trong quán lập lòe và tiếng nhạc jazz không ngừng vang lên.
Lâm Thúy Vân hoàn toàn không nhìn thấy biểu hiện trong mắt Lục Mặc Thâm, chỉ cảm thấy một cơn ớn lạnh đang âm thầm ập đến.
Bầu không khí vô cùng nóng bỏng vừa được cô khơi dậy cũng đã bị dập tắt ngay vào lúc này.
“Cái đó…hụ hụ hụ…”
Lâm Thúy Vân khó xử không biết làm gì đành ho vài tiếng: “Thật là trùng hợp, giáo sư Lục, anh cũng muốn tới khiêu vũ sao? Vậy thế này, tôi sẽ nhường sân khấu cho anh, tôi đi ngay, lập tức đi…”
Nói xong, cô định quay người phóng đi với tốc độ ánh sáng.
Nhưng trước khi cô cất bước đi, cô đột nhiên cảm thấy cổ tay mình bị thắt lại.
Trong một giây tiếp theo, cô cảm thấy một sức lực mạnh mẽ, trực tiếp kéo cô lại về phía sau.
Lục Mặc Thâm duỗi tay phải ra, trực tiếp ngăn dưới lưng cô lại, nhìn cô chằm chẩm: “Không phải cô muốn khiêu vũ sao? Khiêu vũ một mình có vẻ thiếu chút dư vị rồi, không bằng, tôi làm bạn nhảy với cô, cô thấy thế nào?”
Khiêu…khiêu vũ? Lâm Thúy Vân đột nhiên trở nên ngây ngốc, phản ứng có điều kiện bây giờ của cô là quay chân bỏ chạy.