Mục lục
Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 495: Người đàn ông này là của tôi

Lần này Lâm Thúy Vân lại biểu diễn một điệu nhảy sexy như vậy trong quán bar, không có gì ngạc nhiên khi Lục Mặc Thâm tức giận đến như.

vậy Tô Kim Thư suy nghĩ một hồi, nhanh chóng vươn cánh tay ra ôm lấy cô: “Mình đoán là giáo sư Lục đã cố ý mời Hoa Lê khiêu vũ vào lúc này chỉ để chọc tức bạn”

Lâm Thúy Vân quay đầu nhìn sang, trong nháy mắt cô đã thấy Hoa Lê và Lục Mặc Thâm đều đang đứng trên sàn nhảy.

Và tiện nhân Hoa Lê đó đang tìm mọi cơ hội để cọ xát với Lục Mặc Thâm.

Đôi mắt của Lâm Thúy Vân như muốn bùng cháy: “Mình không thèm quản anh ta, anh ta khiêu vũ cùng người khác, mình cũng cùng người khác.

khiêu vũ!”

Lâm Thúy Vân nấm lấy Tô Kim Thư: “Kim Thư, cậu nhảy với mình!”

Sau khi xoay người nhẹ vài cái, hai người đã vòng đến bên cạnh Lục Mặc Thâm.

Tô Kim Thư tỏ ra khá hợp tác, nhưng sự chú ý của Lâm Thúy Vân lúc này chỉ đổ đồn vào Lục Mặc Thâm và Hoa Lê, có vài lần còn suýt động vào những người đang nhảy xung quanh.

Hoa Lê bị Lâm Thúy Vân nhìn chăm chằm thì cảm thấy không kiềm chế được nữa, cô trực tiếp giả vờ vô tình bị treo chân, sau đó cả người ngã thẳng vào vòng tay của Lục Mặc Thâm.

Nhìn thấy nụ hôn sắp sửa rơi xuống mặt Lục Mặc Thâm, vào thời khắc mấu chốt này, tất cả lửa giận của Lâm Thúy Vân đã hoàn toàn bùng cháy.

Cô buông cánh tay Tô Kim Thư ra, lao đến bên cạnh Hoa Lê một cách mạnh mẽ, giơ khuỷu tay cứng như đá của mình đánh mạnh vào bụng của Hoa Lê.

Hoa Lê chỉ cảm thấy đau nhói bụng của mình, cô hét lên, ôm bụng và lùi lại vài bước để tránh bị ngã.

Lâm Thúy Vân quay đầu lại, kéo mạnh cà vạt của Lục Mặc Thâm và hăn học nhìn anh: “Anh không biết con mụ kia vẫn đang muốn lợi dụng anh sao? Anh không biết tránh đi sao?”

Một tia sáng ranh mãnh vụt qua mắt Lục Mặc Thâm: “Nhưng hiện tại tôi chỉ thấy cô đang muốn lợi dụng tôi”

Lâm Thúy Vân cười chế nhạo, cô trực tiếp nhảy lên, dùng lực hôn lên môi Lục Mặc Thâm.

Hai tay cô ôm chặt lấy khuôn mặt anh, cưỡng chế dùng môi tách môi anh ra, sau đó là một nụ hôn kiểu Pháp Đôi mắt của Lục Mặc Thâm dần dần tối sầm lại Đúng lúc này, Lâm Thúy Vân đột nhiên đẩy anh ra, hung hăng đe dọa: “Cái vừa rồi mà gọi gọi là lợi dụng sao, bây giờ mới gọi là lợi dụng!”

Hoa Lê đứng bên cạnh rùng mình vì tức giận sau khi nhìn thấy cảnh này.

Cô run run đứng dậy, ôm lấy cái bụng đau nhức của mình, thở hổn hển: “Lâm Thúy Vân, tiện nhân, cô còn mặt mũi không hả?”

Lâm Thúy Vân quả quyết quay lại, hai tay chống nạnh, nhìn chăm chăm vào Hoa Lê: “Dù sao thì tôi cũng là người hôn được Lục Mặc Thâm trước, cô thua rồi!”

Hoa Lê tức giận tái mặt: Rõ ràng vừa rồi cô ấy định hôn Lục Mặc.

Thâm, nếu không phải Lâm Thúy Vân đột nhiên lao tới va vào người cô thì cô sẽ không bao giờ thua! “Không tính, cái này căn bản không được tính, cô chơi xấu, tôi không thừa nhận!”

Hoa Lê hét lên một cách điên cuồng.

Lâm Thúy Vân chế nhạo, và trực tiếp nắm lấy tay Lục Mặc Thâm: “Tôi nói cho cô biết, cho dù không tính lần này, lần sau, lần sau nữa, cho dù là bao nhiêu lần, cô sẽ vĩnh viên không bao giờ thẳng nổi tôi”

“Cô nói thế nghĩa là thế nào?”

“Bởi vì…”

Lâm Thúy Vân nói từng câu từng chữ, tuyên bố một cách ngạo mạn: “Từ nay về sau, người đàn ông này sẽ là của tôi!”

Nói xong, Lâm Thúy Vân hung hăng kéo cà vạt của Lục Mặc Thâm đi trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trực tiếp chen ra khỏi đám người.

Trong cả quán bar, đột nhiên liên tiếp vang lên tiếng than oán.

Trời ơi, cô gái này lại có thể trực tiếp bắt giáo sư Lục cứ thế mà đi rồi!

Mà điều đáng kinh ngạc hơn nữa là giáo sư cũng ngoan ngoãn nghe lời, thật sự cùng cô Í? Lụ đi Hoa Lê đột nhiên hét lên, định đuổi theo sau: “A…Lâm Thúy Vân, đồ không biết xấu hổ!”

Nhưng ngay sau đó, Tô Kim Thư đã ngăn cô lại: “Có một câu nói rằng sẵn sàng đặt cược sẵn sàng chịu thua, cho dù là thế nào đi nữa thì cô cũng thua rồi”

Đạo diễn Lưu và những người đó còn đang bối rối, vội vàng chạy tới hỏi: “Kim Thư, ý cô là gì vậy”

Tô Kim Thư hai tay ôm ngực, lạnh lùng nhìn Hoa Lê: “Tối hôm qua cô ấy đã đánh cược với Lâm Thúy Vân, nếu ai có thể nhận được nụ hôn từ giáo sư Lục trước thì người đó sẽ thắng, ai thua sẽ phải chọn người xấu xí nhất trong đám đàn ông để qua đêm…”

“ôi trời, chơi lớn như vậy sao!”

Từng tiếng cảm thán phát ra từ sàn nhảy.

Xét cho cùng, Hoa Lê so với Lâm Thúy Vân mà nói, dù khí chất có kém hơn một chút, gương mặt cũng đanh lại không ít, nhưng tổng thể mà nói thì cô cũng coi khá được.

‘Sau đó, mọi người lần lượt nhìn xung quanh.

Một lúc sau, một người đàn ông với khuôn mặt mọc đầy mụn bóng dầu và đầu trọc bất ngờ bị đấy ra khỏi đám đông.

Anh ta cười nham nhở và lộ ra hàm răng vàng ố: “Em gái, thật sự không ngờ hôm nay tôi lại có được phúc đẹp như vậy! Dám đánh cuộc thì phải chấp nhận thất bại. Hiện tại tôi ở ngay đây. Đêm nay cô muốn cũng phải ngủ, không muốn cũng phải ngủ”

Nói xong, anh đắc thẳng vẫy tay về phía những người xung quanh: “Vậy thì tôi không khách khí nữa!”

Nhìn thấy người đàn ông xấu xí đó đi về phía mình, Hoa Lê bùng nổ ngay lập tức: “Các người cút ngay! Nếu không phải vì Lâm Thúy Vân đồ tiện nhân đó cố ý đánh tôi, làm sao tôi phải nói lời nuốt lời? Cô ta căn bản là đang chơi xấu!”

‘Vừa la hét vừa chửi bới, cô nhìn chằm chăm vào người đàn ông xấu xí một cách hung dữ: “Còn anh! Anh xem bản thân xấu xí như quái vật, anh đi vệ sinh không nhìn vào gương tự soi lại bản thân mình sao? Còn muốn bà nội mày hầu hạ qua đêm? Kiếp sau anh đầu thai lại tốt hơn một chút rồi tôi sẽ xem xét nhé, đồ rác rưởi! Ghê tởm!”

‘Sau khi người đàn ông xấu xí nghe thấy điều này, sắc mặt anh ta thay đổi ngay lập tức.

Trong giây tiếp theo, vài tên vệ sĩ cao to tráng kiện xông tới, tóm lấy Hoa Lê đang muốn chạy trốn.

Hoa Lê không ngờ rằng người đàn ông vô cùng xấu xí này hóa ra lại là một cậu chủ vô cùng quyền lực ở thành phố C.

Anh ấy không chỉ là một cậu chủ, mà còn là người kế thừa độc nhất.

Chưa kể ở nhà được cưng chiều lên tiên, đến ra ngoài cũng được mọi người nể sợ.

Điều khó chịu nhất trong cuộc đời của anh ta là mọi người nói rằng anh ta trông xấu xí.

Ngay khi cơn tức giận nối lên, anh đã trực tiếp lao đến, tát vào mặt Hoa Lê một cái tát trời giáng.

Anh ta thậm chí còn nhổ nước bọt một cách hãn học vào mặt cô: “Tiện nhân không biết cao thấp, ông đây bằng lòng lên giường với cô, là phúc khí của côi Cô còn dám cho rằng ông đây xấu xí sao? Ông đây nói cho cô biết, tối nay ông đây chọn trúng cô rồi! Ông không chỉ lên giường với cô, ông còn sẽ làm cho cô mang thai, cho đến khi cô sinh ra một đứa con xấu xí như ông. Người đâu, lập tức mang đi cho tao.”

“Không, không, xin đừng, cứu với, cứu tôi với…”

Hoa Lê đột nhiên hoảng sợ.

Đạo diễn Lưu và những người khác đang định lao vào cứu người khác thì đột nhiên bị đám vệ sĩ cao to và tráng lệ kia làm cho hoảng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK