Chương 739
“Em chỉ là thấy lời thầy mới vừa nói quả thật không sai, em và vị đàn anh này quả thật có vài phần giống nhau, điều em thấy hứng thú nhất vừa đúng cũng là thuật châm cứu trong Đông y”
“Em cũng muốn nghiêm túc nghiên cứu châm cứu? Việc này cũng không phải là không được, có điều mặc dù tôi có chút thành tựu trong phương diện châm cứu này nhưng cũng không coi là đứng đầu. Như vậy đi, chúng ta luyện tập trước, nếu như em thực sự rất có thiên phú, tôi sẽ dẫn em đi gặp một người.”
“Em cảm ơn thầy”
Tô Kim Thư gật đầu, cô vốn dĩ muốn học châm cứu cũng là có nguyên nhân.
Nếu mục đích của Smith Phạm lúc này về nước chính là vì chèn ép Lý Lương Sang, để chắc chẳn đạt được mục đích, ông ta nhất định sẽ lựa chọn phương diện mình am hiểu nhất Cho nên Tô Kim Thư nỗ lực nghiên cứu châm cứu trước, coi như là phòng ngừa trước.
“Mấy cuốn sách này em mang về xem trước đi, sau đó mỗi buổi chiều em đều tới phòng làm việc của tôi, tôi sẽ dạy cho em”
“ừ!” Sau khi hiệu trưởng Lý rời đi, Tô Kim Thư nhận được cuộc gọi của Lệ Hữu Tuấn: “xong rồi?”
“Không khác biệt lắm”
“Trên tay anh còn có một chút việc quan trọng cần phải xử lý, em đợi anh nửa tiếng ở chỗ giáo viên được chứ?”
Tô Kim Thư cau mày, thế nhưng lúc này cô đã đi ra từ biệt thự rồi.
“Không sao, em gọi điện cho Thúy Vân xem cô ấy có thể tới đón em hay không, anh cứ đi làm việc của anh đi”
“Được, nếu như ô ấy không có thời gian thì gọi điện cho anh”
“Đã biết rồi, ngài Lệ, ngài gần đây ngày càng giống một bà mẹ đấy!”
Thế nhưng phía bên kia, giọng nói của Lệ Hữu Tuấn lại nghiêm túc: “Anh chỉ giống như mẹ với người phụ nữ của mình”
Khóe miệng Tô Kim Thư gợi lên nụ cười ngọt ngào: “Vô cùng vinh hạnh.”
Sau khi cúp điện thoại, cô lập tức bấm số điện thoại của Lâm Thúy Vân.
Chỉ có điều điện thoại đặt ở bên tai còn chưa kịp kết nối, cô đột nhiên cảm giác được trên tay nhẹ bằng, điện thoại di động trực tiếp bị người khác cướp đi.
Cô vô cùng kinh ngạc quay đầu lại, liếc mắt đã thấy Asius đang đứng sau lưng mình.
Đôi mắt màu xanh tĩnh mịch đang quan sát cô từ trên xuống dưới.
Tô Kim Thư bỗng chốc nhớ tới cảnh tượng ngày đó thiếu chút nữa bị anh ta trực tiếp bóp chết, đột nhiên vô cùng phòng bị lùi về phía sau hai bước, ngay cả giọng nói cũng lạnh xuống: “Anh muốn làm gì?”
Dáng vẻ tươi cười của Asius vẫn vô cùng chói mắt: “Không cần khẩn trương, ban ngày ban mặt, tôi sẽ không đánh phụ nữ”
Tô Kim Thư cười lạnh một tiếng: “Nói rất hay giống như trước đây lúc thiếu chút nữa bóp chết tôi không phải giữa ban ngày ban mặt vậy!”
Khóe miệng Asius chứa nụ cười câu dẫn: “Không nghĩ tới cô còn nhớ thù ngày đó, công chúa nhỏ xinh đẹp, lúc đó là cô quấy rầy tôi nghỉ ngơi, lẽ nào cô không nhớ sao?”
Tô Kim Thư lười nói chuyện với người điên bị tâm thần phân liệt này: “Trả điện thoại lại cho tôi”
Asius vung cánh tay, trực tiếp tránh khỏi động tác của cô: “Nói cho tôi tại sao cô lại là học trò của hiệu trưởng Lý?
Tô Kim Thư híp mắt một cái, dứt khoát không thèm giật điện thoại, cô chỉ lạnh lùng cười: “Nhanh như vậy đã dò hỏi tình hình quân? Chẳng lẽ là chột dạ?”