Chương 945
Người này đang lừa cô! Nói không chừng chuyện bị theo dõi vừa nãy ông ta cũng chỉ bịa ra để lấy cớ, uy hiếp cô rồi ép cô phải ngồi ngoan ngoãn ở đây, không nghĩ nhiều nữa.
Tô Kim Thư khẽ thở phào một hơi rồi quay người, ưu nhã đi đết “Ngài nói không sai, tôi không không biết thì cũng chẳng để ý đâu”
Tô Kim Thư thoải mái nói ra những câu đó rồi quay người đi lên lầu.
Ngài Tư Đồ nhìn theo bóng lưng cô, sau đó vẻ mặt ông ta cũng dần trở nên nghiêm trọng hơn.
Ông ta đứng dậy, đi thẳng ra khu vực bên ngoài tòa lâu đài, động tác của ông ta rất nhanh chóng, cả người đều tản ra khí thế áp bách khiến người xung quanh có cảm giác rất khó thở.
Ông Hồng ở bên ngoài đợi, thấy ngài Tư Đồ đi ra thì lập tức đi theo.
Giọng nói của ngài Tư Đồ lộ rõ vẻ không.
Vui: “Đợt người thứ hai lại đến đây à?”
Bao nhiêu năm qua lăn lộn nhiều như vậy, đây cũng là lần đầu tiên ông ta gặp người dù đã bị ông ta chấn chỉnh một lần rồi nhưng vẫn.
đủ can đảm để theo dõi tiếp thêm lần thứ hai nữa.
Ông Hồng lau mồ hôi lạnh trên trán, khẽ gật đầu: “Vâng”
Ánh mắt ngài Tư Đồ lóe lên ý lạnh “Đã điều tra ra là ai chưa?”
“Những người đó đi từ bến cảng Elburg tới, hơn nữa đa số đều là những người phương Đông, nên tôi đoán đây chính là người của anh trai hoặc là chồng của cô Tô”
Ngài Tư Đồ bỗng dừng bước, gương mặt lạnh lùng tĩnh mịch của ông ta bỗng hiện lên vẻ khó lường.
“Lệ Hữu Tuấn và Tô Duy Nam?”
Ông Hồng gật đầu.
“Xem ra cũng có chút bản lĩnh đấy” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Ngài Tư Đồ nói xong câu đó thì tiếp tục đi về phía bến cảng.
Nhưng mà khi ông ta đi đến boong tàu thì trong đầu bỗng lóe lên một ý tưởng, dáng vẻ hùng hồn của Tô Kim Thư đứng bên cạnh bến tàu chợt hiện lên trong đầu ông ta thêm lần nữa.
Cô nhóc kia rất thông minh, mà cũng rất giảo hoạt, chắc chắn là cô sẽ không vô duyên vô cớ nổi giận.
Nếu như cô tức giận thì tất nhiên là sẽ không tự dưng mà nguôi ngoai được, trừ khi cô còn có mục đích nào đó khác.
Ngài Tư Đồ từ từ đảo mắt quanh boong tàu, cuối cùng ông ta dừng tầm mắt ở một góc.
khuất rất khó để ý.
Ông Hồng nhìn theo tâm mắt của ông ta, phát hiện ra trong góc khuất giữa hai thanh sắt có kẹp một con chíp màu đen khá nhỏ.
Sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi, ông ta vội vàng đi đến lấy con chíp đó ra.
“Đây là…”
Ngài Tư Đồ nhìn liếc qua ông Hồng đang rất ngạc nhiên, bỗng nhiên những đám mây đen xung quanh người ông ta lại tản bớt ra.
“Con nhóc này cũng thông minh đấy chứ”
Ngài Tư Đồ đang khen cô Tô Kim Thư?
Nhưng sau khi nói xong câu đó, ánh mắt ông ta lại trở nên nghiêm túc lại.