Mục lục
Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 929

Anh ta là vệ sĩ của Lệ Hữu Tuấn, nhưng quan hệ của hai người bọn họ lại càng giống như anh em.

Lục Anh Khoa đã luôn khắc sâu chế độ cấp bậc rõ ràng này ở trong đầu của mình ngoại trừ cảm kích, anh ta còn tôn kính đối với Lệ Hữu Tuấn, ở trong ấn tượng của anh ta, Lệ Hữu Tuấn là chủ nhân duy nhất của anh ta đời này.

Nếu trước đây không có Lệ Hữu Tuấn, chỉ sợ mình đã sớm phơi thây đầu đường rồi.

Cho nên khi anh ta trở lại khu ổ chuột lần nữa, mặc dù bị những thuộc hạ khác của Lệ Hữu Tuấn chèn ép và đánh đập, anh ta vẫn làm việc không mệt mỏi để hoàn thành nhiệm vụ.

Mấy tháng nay trong khu ổ chuột, cho tới bây giờ Lục Anh Khoa chưa từng có ngày nào bỏ huấn luyện.

Rất hiển nhiên, cơ hội chỉ dành cho những ai đã chuẩn bị sẵn sàng Khi Lục Anh Khoa cho là mình sẽ đợi ở chỗ này, Lệ Hữu Tuấn gọi điện thoại cho anh ta.

Anh ta lại trở lại bên cạnh Lệ Hữu Tuấn một lần nữa, Lục Anh Khoa càng thêm toàn tâm toàn lực làm tốt mỗi một việc Lệ Hữu Tuấn phân phó cho mình, anh ta không cần báo đáp Anh ta đã thề, dù là đào sâu ba mét, anh ta nhất định sẽ tìm ra Tô Kim Thư, và đưa Tô Kim Thư đến bên cạnh boss.

Trong những ngày Tô Kim Thư bị bắt cóc, cơ hồ là Lệ Hữu Tuấn không có một đêm ngon giấc Mỗi ngày, thẳng đến khi chân trời nổi lên những vệt trắng, Lệ Hữu Tuấn mới có thể mơ mơ màng màng mà nhắm mắt lại Sau đó ngày mới mới vừa sáng choang, Lệ Hữu Tuấn lập tức tỉnh lại.

Cái bộ dáng này của Lệ Hữu Tuấn, làm cho anh dường như trở lại trước khi gặp Tô Kim Thư.

Ban đầu là bởi vì chuyện Lệ Bảo Ngọc làm cho trên lưng anh có gông xiềng tinh thần nặng nề, thế cho nên đêm anh không thể chợp mắt.

Bây giờ thật vất vả mới thoát khỏi gông xiềng kia, Tô Kim Thư lại trở thành một dẫn vặt khác anh cũng không trốn thoát được.

Trong lòng của anh càng vô cùng lo lắng, thì vẻ mặt của anh càng bình tĩnh.

Người ngoài nhìn vào, thậm chí sẽ cho là anh không thèm để ý chút nào đối với việc Tô Kim Thư biến mất.

Nhưng chỉ có những người thân thiết với anh mới biết rằng, mỗi khi màn đêm buông xuống, Lệ Hữu Tuấn nhìn vị trí bên gối trống rỗng, trái tim của anh dường như bị tảng đá ngàn cân nghiền nát, ép tới mức anh đau khổ, gần như sắp không thở nổi.

Anh thậm chí không cảm thấy thất vọng và bất lực như vậy cho tới bây giờ liên.

Đến cùng đối thủ của anh là một người như thế nào? Mà lại có thể làm cho anh rơi vào mức độ không còn cách nào tự kiềm chế.

Mặc dù hiện tại đã có thể xác định Tô Kim Thư tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mỗi một giây chưa nhìn thấy Tô Kim Thư, Lệ Hữu Tuấn lại cảm thấy như thể mình đã trải qua một thế kỷ.

Cho tới bây giờ, chưa bao giờ lo lắng sợ hãi đến mức độ như vậy, thậm chí anh đang suy nghĩ, nếu cứ tiếp tục hao tổn như vậy, chỉ sợ anh sẽ còn không chịu đựng được đến lúc nhìn thấy Tô Kim Thư, anh sẽ lực lao lực quá độ, dầu hết đèn tắt.

Ở bên trong phòng ngủ tối om, Lệ Hữu Tuấn nằm ở trên giường, con mắt vốn khép lại đột nhiên mở ra, bên trong phảng phất như có ánh sáng lạnh hiện ra.

Một tuần lễ, anh cũng chỉ cho mình một tuần lễ.

Trong bảy ngày này, anh phải tìm thấy Tô Kim Thư, để cho cô trở về bên anh một cách nguyên vẹn!

Đây là thời hạn mà anh tự đưa ra cho mình, cũng là lời hứa của anh với Tô Kim Thư đang không biết ở chỗ nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK