Mục lục
Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 811

“Nhưng ..”

“Mười … chín … tám … năm … bốn…”

“Đợi đã, chờ Lục Mặc Thâm, yêu cầu này của anh thật sự quá đột ngột, anh có thể cho em đứng dậy trước rồi nói được không?”

“Một.

Lục Mặc Thâm vừa dứt lời anh ta ngay lập tức cúi đầu xuống tiếp tục hôn thêm một cái.

Lâm Thuý Vân ngay lập tức bị thuyết phục bởi sự táo tợn của anh ta, và những người xung quanh anh ta một lần nữa bị làm cho sốc hoàn toàn, suýt nữa thì trật khớp hàm.

Bình thường mỗi khi tới giờ học, giáo sư Lục luôn tỏ ra vẻ công chính nghiêm minh, lạnh lùng vô tình!

Chỉ cần có bất kỳ nữ sinh nào bí mật tạo bất ngờ cho anh ta, hoặc là tìm cớ để đến văn phòng của anh ta, hầu như tất cả bọn họ đều không có ngoại lệ mà đều bị đuổi đi hết.

Tất cả mọi người đều cho rằng giáo sư  Lục là một người đàn ông từng có tin đồn là là không thể gần gũi với nữ sắc, nhưng bây giờ có vẻ như Không thế gần nữ sắc cái chết tiệt gì! Rõ ràng là có phong cách nhiệt tình phóng khoáng chứ còn gì nữa?

Những sinh viên nữ phải chứng kiến cảnh này gần như tan nát cối lòng.

Khi Lục Mặc Thâm buông tha Lâm Thuý Vân ra một lần nữa, cô ấy đã hoàn toàn bị hôn đến mơ hồ, như bị lạ trong sương mù mà không cách nào có thể tìm thấy hướng Bắc ở đâu cả.

“Em đã suy nghĩ kỹ chưa?”

Lục Mặc Thâm vốn dĩ không hề cho Lâm Thuý Vân một chút thời gian nào để suy nghĩ gì cả, đôi mắt đó cứ nhìn cô chảm chäm như thế này, chớp cũng không chớp lấy một Trước mặt rất nhiều người như vậy lại bị hôn đi hôn lại nhiều lần như thế, da mặt của Lâm Thuý Vân dù có dày đến đâu cũng không thể nào chịu đựng được: “Giáo sư Lục, anh hãy nghe em nói…”

“Em thật sự có ý định để anh hôn em ở đây cả một đêm sao? Thật ra em có thể cứ đồng ý trước đi rồi đến tối anh sẽ cho em hôn đến khi nào em thấy đủ rồi thì thôi, không nên ở chỗ này mà lợi dụng tiện nghi của anh mãi thế”

Khốn kiếp! Lâm Thuý Vân cô ấy đã từng gặp rất nhiều người không biết xấu hổ, thế nhưng một người không biết xấu hổ như Lục Mặc Thâm thật sự là chưa từng nghe qua, hôm nay cô thực sự đã được mở rộng tầm mắt!

“Gả cho anh đi, nhé?”

Đây là lần thứ ba trong buổi tối hôm nay Lục Mặc Thâm nói câu này.

Nhưng có điều lần này, anh không cứng nhắc như hai lần trước.

Giọng nói của anh ta đầy sự cưng chiều và dịu dàng, ánh mắt anh ta mềm mại như một dòng nước suối mùa xuân, như thể dù ở đâu hay thời gian nào anh ta đều có thể hấp dẫn Lâm Thuý Vân hướng vào mình.

Lâm Thuý Vân đã bị anh ta mê hoặc theo cách này, điều khiến cô không thể chịu đựng được nhất là chính là lúc Lục Mặc Thâm thì thầm vào tai cô với âm thanh trầm như tiếng đàn Cello.

Chỉ với một lời nói, cô ấy có thể tước bỏ vũ khí mà đầu hàng ngay lập tức.

Trong thời gian này, cô cố gắng ép chặt kìm nén trái tim như sắp bật ra khỏi miệng: “Vậy … Vậy nếu như em đồng ý thì có phải anh sẽ không tiếp tục hôn em nữa không?”

“Sai rồi, anh sẽ không ở đây trước mặt mọi người mà hôn em, còn sau đó thì anh không chắc!”

Lâm Thuý Vân vẫn cứ đứng một chỗ như thế này, dừng như có thể nhìn thấy dáng vẻ bề ngoài lịch thiệp không gì sánh bằng của anh ta lại là một trái tim cuồng nhiệt và không chịu gò bó.

Nhưng cô ấy chỉ thích một Lục Mặc Thâm luôn vui vẻ như thế này!

Nhìn thì có vẻ hiền lành nhưng thực chất lại là một thứ cặn bã, gọi tắt là tứ cặn bã hiền lành!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK