Mục lục
Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 892

Lúc Tô Duy Nam nói câu này, giọng nói hết sức nặng nề.

Mộ Mãn Loan trông thấy cảnh này thì hết sức khó chịu, cô ta nhớ lại thần sắc của Lệ Hữu Tuấn lúc vừa vào cửa, đột nhiên sắc mặt đại biến: “Chẳng lẽ hai người các anh định lừa cô ấy”

Tô Duy Nam không nói gì, coi như đang ngầm thừa nhận.

Không phải anh ấy muốn lừa Tô Kim Thư, mà cơ bản chuyện này anh ấy cũng không có cách nào để nói với con bé.

Anh ấy đã từng nghe Lệ Hữu Tuấn nhắc qua, trước đây khi Tô Kim Thư mang thai ở thời kỳ ,, bác sĩ đã chẩn đoán có khả năng em bé có chút vấn đề. Lúc ấy Tô Kim Thư đã bị một lân hồn bay phách lạc, cả người gầy rộc hốc hác đi.

Mà bây giờ, nếu kết quả kiểm tra lại vẫn như vậy, vậy đồng nghĩa với Tô Kim Thư sẽ phải chịu đựng hai luồng đả kích.

Anh ấy thật sự không dám đảm bảo chắc chắn, nếu sau khi con bé biết kết quả thì sẽ xuất hiện hậu quả gì nữa.

Cho nên chuyện này tạm thời cũng chỉ có thể lừa con bé.

“Cho nên em cũng không thể nói ra, hiểu không?”

Bây giờ tâm trạng của Mộ Mãn Loan rất phức tạp, vì cô ta cũng đã từng mang thai đứa bé của Tô Duy Nam, lúc cô ta xem đứa bé như: bảo bối thì có người trong tình cảnh cô ta chưa biết gì đã khiến cho cô ta mất đi đứa bé mãi mãi.

Cô ta của khi đó, lòng như tro tàn, chỉ hận không thể lột da rút gân cái tên Tư Vũ Chiến kia ra, ăn thịt của anh ta, uống máu của anh ta.

Thậm chí cô ta cũng vì chuyện này mà nhiều lần đã không trân trọng bản thân mình, dù sao trong thế giới của cô ta, Tô Duy Nam là thần của cô ta, anh ấy là trụ cột tinh thần của cô ta.

Trước đây cô ta nghĩ rằng Tô Duy Nam đã chết cho nên đứa bé kia là mối liên hệ duy nhất giữa cô ta và Tô Duy Nam, vậy nên cô ta rất quý trọng và yêu thương nó.

Mà bảo bối cô †a quý trọng như vậy lại đột nhiên bị người khác tàn nhẫn cướp đi, cơ bản cô ta cũng không có cách nào chấp nhận được.

Nếu lúc đó không phải Tư Vũ Chiến phát hiện cô ta muốn từ bỏ bản thân, phái người canh chừng cô ta hai mươi bốn giờ thì có lẽ cô ta đã đi đời nhà ma từ lâu rồi Cho nên điều mà Mộ Mẫn Loan lo lắng nhất là nếu Tô Kim Thư không chấp nhận nổi sự thật này, đến lúc đó cô ấy sẽ phải chịu dựng bao nhiêu thương tích đây.

“Đây là quyết định của Lệ Hữu Tuấn, lần này anh đã quyết định sẽ tôn trọng quyết định của cậu ấy”

Đây là lần đầu tiên Tô Duy Nam nhắc đến Lệ Hữu Tuấn mà trong giọng nói không chứa một chút thái độ thì địch nào.

Mộ Mẫn Loan trông thấy vẻ mặt đầy quả quyết của anh ấy thì cũng không nói thêm gì nữa, chỉ nhẹ nhàng thở dài một hơi.

Trong lòng cô ta yên lặng hy vọng, nếu đến lúc đó kết quả thật sự không được lạc quan thì hy vọng Tô Kim Thư có thể hiểu cho nỗi khổ tâm của Lệ Hữu Tuấn! Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nếu không thì rất có thể Tô Kim Thư sẽ vì chuyện này mà hận Lệ Hữu Tuấn cả đời mất.

Dù sao nếu đổi lại là chuyện của mình, sợ rằng nếu biết sẽ mạo hiểm tính mạng của chính mình thì chắc chẵn sẽ quả quyết lựa chọn sinh đứa bé này ra bằng được.

Nhưng nếu để Lệ Hữu Tuấn lựa chọn, anh 1a chắc chắn trong khả năng lớn nhất sẽ bảo vệ an toàn tính mạng cho Tô Kim Thư, lựa chọn hy sinh đứa bé trong bụng của cô ấy.

Trong lúc ở đây mọi người đang trong tâm trạng thấp thỏm bất an chờ đợi thì cuối cùng vào lúc trời sắp tối Lệ Hữu Tuấn đã dẫn Tô Kim Thư trở về.

Vừa nghe thấy tiếng bước chân, Mộ Mãn Loan lập tức “xoạt”một tiếng đứng lên.

Cô ta rất căng thẳng nhìn về phía Tô Kim Thư.

“Kim Thư, hai người đã trở về rồi, bây giờ vừa vặn đến giờ cơm tối”

Trong lúc nói những lời này, từ đầu đến cuối Mộ Mẫn Loan đều căng thẳng nhìn chăm chăm Tô Kim Thư, giống như muốn tìm được sợi tơ nhện hay dấu chân ngựa trên mặt của cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK