Mục lục
Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 651

Lúc này nước mắt của Tô Kim Tư Anh còn trào dâng trong khóe mắt, đột nhiên nghe được những lời này của anh, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Hả?”

Lệ Hữu Tuấn im lặng nhìn cô, cảm xúc trong mắt cũng không thay đổi một chút nào.

Tô Kim Thư nhìn thẳng vào mắt anh, đôi mắt tĩnh lặng và âm u như một vực sâu không đáy.

Trong lòng cô chợt trở nên bối rối, anh đang tức giận sao?

Hay là anh đã không còn yêu mình nữa?

Khi cô lo lắng nhìn chằm chằm vào Lệ Hữu Tuấn, lại thấy anh khẽ liếc nhìn đồng hồ trên tay dường như đang xem giờ: “Chắc em vẫn còn chưa ăn trưa, để anh kêu trợ lý Lâm đưa em đi dùng bữa trước đã, anh vẫn còn một cuộc họp quan trọng phải tham gia ở đây”

Tô Kim Thư sững sờ, có phải Lệ Hữu Tuấn không muốn nghe cô giải thích đúng không?

Cô lập tức lo lắng đến mức suýt nữa thì bật khóc: “Em không đi, em không đói”

“Không cho phép em làm loạn, trong bụng em vẫn còn có cục cưng, cho dù em không ăn nhưng bé con cần phải ăn”

“Nhưng…”

Tô Kim Tư Anh còn muốn nói thêm gì đó, nhưng khi vừa ngẩng đầu lên thì phát hiện ánh mắt Lệ Hữu Tuấn tràn ngập vẻ độc đoán không cho phép người khác từ chối.

Cô bỗng chốc cảm thấy nghẹn lời.

Anh thấy cô không còn mở miệng nói tiếp nữa, mới xoay người đi tới cạnh bàn rồi bấm nút rảnh tay của điện thoại: “Vào đây một lát”

Một phút sau trợ lý Lâm đã xuất hiện ở cửa văn phòng: “Boss” đến nhà hàng mà tôi thường đến, anh đi ăn trưa cùng với cô ấy đi”

Trợ lý Lâm ngẩn người: “A, tôi đi cùng cô Tô sao?”

“Không muốn à?”

Trợ lý Lâm vội vàng läc đầu: “Sao có thể chứ? Boss anh cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc cô Tô một cách chu đáo”

Lệ Hữu Tuấn liếc nhìn Tô Kim Thư: “Đi thôi” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nhưng cô vẫn đứng yên tại chỗ nhìn anh chăm chú, cô không muốn rời đi một chút nào.

Nhưng bây giờ có vẻ như Lệ Hữu Tuấn tạm thời không muốn nghe cô giải thích.

Tuy rằng bản thân rất muốn ở lại đây nhưng trong lòng cô vẫn tự nhủ rằng, “Tô Kim Thư mày phải bình tĩnh, Hữu Tuấn hiện tại muốn ở một mình để bình tĩnh lại đôi chút, nhất định phải cho anh ấy một chút thời gian và không gian!”

Sau khi âm thầm tự thôi miên chính mình bằng cách này, cô ngẩng đầu nhìn về phía trợ lý Lâm.

Trợ lý Lâm vừa nhìn thoáng qua dáng vẻ của cô thì đã biết vấn đề khúc mắc giữa hai người họ vẫn còn chưa giải quyết xong xuôi Anh ta cố gắng nặn ra một nụ cười vô cùng dịu dàng ấm áp: “Gô Tô, đi với tôi nào.”

Tô Kim Thư cắn chặt môi rồi quay đầu lại liếc nhìn Lệ Hữu Tuấn, sau đó xoay người rời đi cùng trợ lý Lâm.

Nhìn theo bóng lưng đang dần rời xa của cô, anh cầm điện thoại lên rồi bấm gọi cho một dãy số, sau đó bước nhanh đến trước ô cửa kính sát đất.

Điện thoại reo lên năm lần thì cuộc gọi mới được kết nối, Lệ Hữu Tuấn không cho người đầu dây bên kia có cơ hội mở miệng nói trƯỚC: “Anh chỉ có một chút bản lĩnh này thôi à?”

Không biết người đó nói gì, chỉ thấy khóe miệng của anh cong lên rồi nở một nụ cười giêu cợt: “Anh cứ yên tâm đi, nếu anh muốn tự mình báo thù thì tôi tất nhiên sẽ không nhúng tay vào. Nhưng tôi còn có việc riêng cần phải giải quyết, kế hoạch của anh tốt hơn hết là đừng làm chậm trễ chuyện của tôi. Nếu không tôi sẽ khiến cho một tên biến thái như anh phải chết rất khó coi đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK