Lực tín ngưỡng của cô càng lúc càng nhiều, cách tiêu chuẩn của nhiệm vụ giả siêu cấp càng ngày càng gần, có lẽ lực tín ngưỡng sẽ là thứ đầu tiên đạt tiêu chuẩn.
Nhưng phải tích đủ một trăm triệu điểm tích phân thì lại có điểm hố cha.
Tích phân là thứ cần thiết nếu muốn đạt tới tiêu chuẩn.
Ninh Thư đem 60 điểm thuộc tính đi phân phối.
Số hiệu: 2333
Tên họ: Ninh Thư ( nhiệm vụ giả cao cấp )
Tuổi: 27
Tích phân: 3615 vạn + 600 vạn
Giá trị linh hồn: 330
Giá trị Sinh mệnh: 111
Giá trị Trí tuệ: 334+10
Giá trị Mị lực: 20+10
Giá trị May mắn: 189+10
Lực tinh thần: 220+10
Lực tín ngưỡng: 16515+2000
Giá trị Vũ lực: 342+10
Tư chất: 119+10
Công đức: 13460
Kỹ năng: Kỹ năng đấu súng năm vòng, kỹ năng solo cặn bã, thời kỳ nhập môn Tuyệt Thế Võ Công, kỹ năng sử dụng độc tố sơ cấp, kiến thức quản lý doanh nghiệp sơ cấp, kỹ năng lập trình sơ cấp, kỹ năng luật sư sơ cấp, kỹ năng thiên sư bắt quỷ sơ cấp.
Danh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, tổ tiên vô tư.
Đạo cụ: Hào quang bình tĩnh, Hào quang tín niệm, bùa hộ mệnh 4, bùa hộ mệnh bản nâng cấp +2.
Hào quang: Mẫu nghi thiên hạ ( Hoàng hậu chúc phúc), chiến sĩ thi đua ( Trần Hi chúc phúc), hào quang thủ lĩnh ( Thảo chúc phúc), bạn thân trọn đời ( Miêu Diệu Diệu chúc phúc), chữa bệnh cứu người ( Chúc Tố Nương chúc phúc), nữ tướng khai quốc ( Trần Nhị Muội chúc phúc), luật sư giai nhân ( Trần Ninh chúc phúc).
Phân phát điểm xong, Ninh Thư phát hiện bản thân không có việc gì để làm, vì thế nói với 2333: “Cho tôi xem tình hình Đỗ Băng lúc trở về đi.”
“…Chức năng tải hình ảnh còn chưa sửa xong, vậy nên không xem được.” 2333 nói.
Ninh Thư tâm lặng như nước, 2333 còn nói thêm: “Tôi có thể nói cho cô biết, Đỗ Băng đạt được sự nghiệp thành công, trở thành tổng giám đốc công ty, còn tìm được một đàn ông yêu cô ấy.”
“Chỉ có vậy thôi à?” Ninh Thư mặt không cảm xúc.
“Đâu, không chỉ có vậy, có lẽ bọn người Tư Nam quá tức giận, chi tiền ra khiến công ty Đỗ Băng đang làm việc sa thải cô ấy, Đỗ Băng lập tức lặn một hơi sang nước ngoài, sang nước ngoài để làm việc, đám người kia không phải chỗ nào cũng có thể vươn tay tới được, Đỗ Băng sang nước ngoài ngược lại phát triển càng tốt.”
Công ty phải đưa ra lựa chọn một là nhẫn nhịn, hai là tàn nhẫn, hoặc ba là bị đá ra khỏi thị trường, lãnh đạo trong công ty cũng không phải kẻ ngốc.
Ninh Thư gật gật đầu, không ai có thể sống thuận buồm xuôi gió suốt đời được.
Một người cường đại, là người có thể đối chọi với người bất kham một cách chu toàn, cuối cùng, còn phải chiến thắng được sự yếu đuối hèn nhát bỉ ổi của chính bản thân mình.
Ninh Thư định tới không gian ảo để đi dạo, nhưng đường tới không gian ảo vẫn chưa sửa được.
Cô ở ngốc tại không gian hệ thống cũng chẳng có gì để làm.
Vẫn nên đi làm nhiệm vụ thôi.
Ninh Thư nói với 2333: “Tiến vào nhiệm vụ đi.”
“Được.”
“Nhớ phải chữa trị không gian đấy nhé.” Ninh Thư nói, “Hai viên hạt châu này đánh nhau không phải biến chỗ tôi ở thành động đen sao, năng lượng tràn ra nhiều như thế, mà cậu lại không có cách nào hấp thụ sao.”
2333 có chút chột dạ nói: “Tôi đang thử đây, đi làm nhiệm vụ của cô đi.”
Chưa gì Ninh Thư đã bị đá đít ra khỏi không gian hệ thống, thật sự khiến người khác choáng váng.
Mắc bệnh tâm thần à, cô nói sai cái gì sao? ಠ益ಠ
Linh hồn Ninh Thư từ từ dung nhập vàocơ thể, ngồi dậy lắc lắc đầu, cản giác hơi hoa mắt chóng mặt.
Là một gian thạch thất, trông vô cùng phú quý, rèm trướng màu đỏ thấu ti, có bàn trang điểm, có tủ quần áo, còn có lư hương tinh xảo đang phát ra khói trắng, khiến bên trong thạch thất tản mát ra một cỗ hương vị nhàn nhạt thanh nhã.
Ninh Thư xoa đầu có chút say, bắt đầu tiếp thu cốt truyện.
Câu chuyện xưa này xoay xung quanh một quyển bí tịch võ công.
Đây là thế giới võ hiệp, võ hiệp phát triển đến mức tận cùng, sẽ theo hướng tu chân mà phát triển.
Một quyển bí tịch gọi là 《 quy nguyên thánh công 》 nghe nói có thể khiến người tu luyện nó trường sinh bất lão, đắc đạo thành tiên.
Mục đích con người tu luyện là để bản thân trở nên cường đại, để bản thân sống càng lâu càng tốt, tranh chấp cùng trời cao.
Vì thế quyển bí tịch 《 quy nguyên thánh công 》 này, khiến người trong hai giới hắc bạch, ai cũng phải tranh đoạt.
Tu luyện bí tịch này, không chỉ có công lực cường đại, còn có thể trở thành thần tiên, khiến con người trở nên điên cuồng.
Nguyên chủ có tên là Hồng Diệp, là muội muội của giáo chủ Dạ Hoa thánh Ma giáo.
Dùng từ ngữ của chính nhân đạo sĩ mà nói, cô gái này chính là yêu nữ.
Đây là chuyện xưa của một thiếu niên chính đạo ẩn núp tại Ma giáo, mục đích ẩn núp tất nhiên là vì 《 quy nguyên thánh công 》.
Loại bí tịch võ công nghịch thiên này lại rơi vào trong tay Ma giáo, là muốn trăm họ lầm than sao.
Chính đạo lập tức phái một thiếu niên ẩn núp tại thánh Ma giáo, còn cho thiếu niên thân phận là một cô nhi, cả nhà đều bị giết thảm.
Hơn nữa lại do cha Hồng Diệp, giáo chủ tiền nhiệm mang về thánh Ma giáo.
Hồng Diệp và Tề Nghị này cũng coi như là thanh mai trúc mã, Tề Nghị theo tuổi lớn lên, lại càng thêm anh tuấn tiêu sái.
Ở Ma giáo có danh hiệu ngọc diện tiểu lang quân.
Thứ gì càng đẹp càng có độc, nàng thiếu nữ Hồng Diệp hoài xuân, tự nhiên bị ngọc diện tiểu lang quân này hấp dẫn.
Tề Nghị cùng Hồng Diệp lá mặt lá trái, muốn đoạt được 《 quy nguyên thánh công 》 .
Tề Nghị nói chuyện với Hồng Diệp, nếu có thể có được quy nguyên thánh công, tu luyện quy nguyên thánh công là có thể ở bên người mình yêu lâu lâu dài dài rồi.
Hồng Diệp cho rằng người Tề Nghị nói muốn ở bên cạnh lâu dài là mình.
Vì thế cực kỳ tích cực muốn giúp Tề Nghị tìm bí tịch, hơn nữa nàng còn có giáo chủ là ca ca, khiến cho địa vị của nàng vô cùng cao, vì có đặc quyền, nên nàng tận tâm tận lực hỗ trợ tìm đồ vật.
Bị giáo chủ ca ca phát hiện, phải chịu mười tám khổ hình trừng phạt phản đồ, Hồng Diệp còn giấu đồ vào trong người Tề Nghị, trợ giúp Tề Nghị kéo dài thời gian để hắn kịp đào tẩu.
Dạ Hoa tức giận tới mức hận không thể giết luôn muội tử của mình, giơ tay lên lại nghĩ tới tình thân, nghĩ tới nàng là người thân còn lại duy nhất của mình nên dừng lại.
Song Hồng Diệp bị ca ca nhốt ở trong phòng, không cho bước ra khỏi cửa phòng một bước.
Mai Ngũ bảo vệ Hồng Diệp từ nhỏ mỗi ngày cùng giáo chủ cầu tình, để giáo chủ thả Hồng Diệp ra, bảo đảm Hồng Diệp sẽ không tái phạm sai lầm.
Dạ Hoa lúc bấy giờ đang vội vàng tìm Tề Nghị, căn bản không có thời gian để quản muội muội của mình, kẻ hướng khuỷu tay ra bên ngoài hại mình, không giết chết nàng cũng là do nể mặt người cha đã mất của mình mà thôi.
Mai Ngũ mỗi ngày đều mang những thứ mới lạ ngoạn ý cho Hồng Diệp, hy vọng Hồng Diệp có thể vui vẻ lên một chút.
Hồng Diệp thế mà cũng không có đặt tâm tư của Mai Ngũ ở trong lòng, mỗi ngày chờ đợi Tề Nghị trở về cứu mình.
Tề Nghị thật sự trở lại, nhưng chỉ có điều mang theo một đống người của danh môn chính phái tới giết sạch toàn bộ thánh Ma giáo.
Nhiều giáo chúng như vậy cứ từng bước từng bước ngã xuống trước mặt nàng, Tề Nghị đứng giữa những người đó, sáng quắc rực rỡ, vô cùng cao lớn.
Cuối cùng ca ca nàng ăn cấm dược, bùng nổ võ công mới trừ bỏ được lực lượng lớn nhất của kẻ thù, sau đó kinh mạch toàn thân đứt đoạn.
Giáo chúng thánh Ma giáo rơi vào tuyệt vọng, che chở giáo chủ trốn đi, chẳng có ai quan tâm tới Hồng Diệp.
Thánh Ma giáo bài trừ Hồng Diệp ra bên ngoài, còn bên chính đạo lại xem Hồng Diệp là yêu nữ.
Tề Nghị rút kiếm giết chết Hồng Diệp, Mai Ngũ thế Hồng Diệp đỡ kiếm, bị Tề Nghị không chút lưu tình đâm xuyên qua cơ thể.
Mai Ngũ phun máu bảo Hồng Diệp chạy nhanh đi.
Hồng Diệp bị sự việc bất ngờ ập tới làm cho sợ tới mức không thể hoàn hồn, ngơ ngác nhìn Tề Nghị như ma thần tiến về phía mình, kiếm trên tay hắn đều là máu, trên lưỡi dao từng giọt từng giọt nhỏ xuống mặt đất.