2333 ngập ngừng một lúc mới nói với Ninh Thư: “Tôi hết năng lượng rồi.” “Đổi lý do khác đi bro.” Ninh Thư rút hoa hồng trên bàn đưa lên chóp mũi ngửi, hương thơm ngào ngạt. Chưa kịp suy nghĩ gì thì những ký ức về áo giáo · Peggy đã ồ ạt ùa về. Cô thực sự bị ký ức này làm cho buồn nôn tới thảm, về sau mỗi lần có ý định ngửi hoa lại nhớ về khoảnh khắc ngửi phải hoa có mùi nước đ*i, mùi c*t mất. Ninh Thư cắm hoa lại vào trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.