“Ta trộm ở một phòng đấu giá, trộm hết rồi.” Ngươi có đi cũng chẳng làm được cái beep gì.
“Phòng đấu giá nào, dẫn ta đi với.” Ngọc Lưu Ly vội hỏi.
Ninh Thư: …
“Vây không tốt đâu, trước đó đã bị trộm rồi, kiểu gì bây giờ cũng tăng mạnh đề phòng.” Ninh Thư uyển chuyển từ chối đề nghị của Ngọc Lưu Ly.
Trời mới biết là phòng đấu giá nào.
“Dù nơi đó có nguy hiểm hơn nữa ta cũng muốn tới, linh hồn Ấn Thiên đang nguy cấp lắm.” Ngọc Lưu Ly lo lắng.
Ninh Thư: Cảm động ghê cơ…
Đcmn, giờ nói thế nào đây?
Chẳng lẽ đưa Ngọc Lưu Ly tới quậy tung phòng đấu giá nhà người ta à?
“Ta nghĩ cầm tiền đi đấu giá thì hơn, con đường ăn trộm này không ổn lắm. Biết đâu phòng đấu giá vẫn còn đan dược.” Ninh Thư buông tay nói.
Ngọc Lưu Ly trưng ra bộ mặt sầu thảm, cô ta làm gì có tiền chứ.
Nghe Ấn Thiên nói, đó là đan dược phẩm cấp không thấp, kiểu gì giá cũng cao ngất ngưởng.
Ninh Thư nghĩ kế, “Chẳng phải ngươi là Luyện Đan sư à, ngươi có thể luyện chế đan dược rồi bán đi, lấy tiên mua đan dược kia. Vậy là ngon rồi.”
Ngọc Lưu Ly liếc nhìn Ninh Thư. Nếu cô ta mà luyện chế được đan dược có thể tẩm bổ linh hồn thì sao phải đi mua thế này.
Giờ chỉ còn cách luyện chế đan dược phẩm cấp thấp mà thôi.
Ngọc Lưu Ly hơi lưỡng lự, rồi bảo: “Ta biết rồi, ngươi tu luyện cho tốt vào.”
Rồi xoay người đi thẳng.
Ninh Thư: …
Tốt cái mm!
Có lẽ Ấn Thiên vừa nói gì đó với Ngọc Lưu Ly.
Kệ hai kẻ đó muốn chơi gì, chỉ cần không làm phiền cô là được.
Ninh Thư vẫn luôn tu luyện, Ngọc Lưu Ly thì cả ngày đi sớm về trễ, thậm chí có khi còn không về.
Chẳng biết đang bận thứ gì.
Dù sao phương thức chung sống đôi bên không làm phiền nhau kiểu này là tốt nhất.
Hơn nữa Ngọc Lưu Ly cũng không tin tưởng cô, bất kể làm gì cũng không đưa cô đi.
Ninh Thư đợi hồi lâu, cuối cùng cũng chờ được lúc Ngọc Hùng Phi chuẩn bị xong tài liệu luyện đan cho cô.
Ninh Thư cảm giác mình sắp lịch kiếp rồi. Nếu không nhanh chuẩn bị thì muộn mất.
Ninh Thư cầm vật liệu đi luyện chế đan dược cô cần.
Kế đó vẽ phù đặt trên người mình, rồi lại mượn Ngọc Hùng Phi một Thần khí hạ phẩm.
Lúc Ngọc Hùng Phi đưa Thần khí ra, xót lòng tới nỗi da mặt run lên.
Không muốn cho mượn đâu.
Nhờ Ngọc Linh Lung bên người khuyên nhủ, Ngọc Hùng Phi mới đưa đồ cho Ninh Thư.
Ninh Thư cảm tạ Ngọc Linh Lung lắm luôn, ấn tượng của cô với Ngọc Linh Lung tốt hơn Ngọc Lưu Ly nhiều.
Ngọc Linh Lung còn biết có qua có lại, Ngọc Lưu Ly á? Một lời khó nói hết.
Ninh Thư lấy được Thần khí rồi lại bắt đầu luyện chế đan dược, còn vẽ bùa nữa, rồi để lại một tờ giấy cho Ngọc Lưu Ly.
Bảo sắp tới cô đi lịch kiếp ở rừng sâu núi thẳm, có thể sẽ mất một thời gian dài, dặn Ngọc Lưu Ly đừng lo.
Đặt tờ giấy kẹp dưới ấm nước trên bàn xong, Ninh Thư hóa thành KHổng Tước bay đi.
Ninh Thư bay lên trời, muốn tìm nơi nào vắng vẻ để độ kiếp.
Lần này cô đi một nước cờ hiểm, không cẩn thận là chết thật luôn.
Vậy nên phải hết sức thận trọng mới được.
Cuối cùng Ninh Thư tìm được một chỗ. Với con người mà nói, sơn mạch này là vùng đất chết.
Có rất nhiều đầm lầy khí độc, hơn nữa còn có vài Linh thú khá khủng bố, loại mà chơi hội đồng ấy.
Ninh Thư tìm tới một huyệt động. Trong động này có một con gấu xám đang ngủ, sau đó bị Ninh Thư quẳng ra ngoài luôn.
Gấu xám đang mơ màng yên giấc thì uỳnh một tiếng đập xuống đất. Nó gào thét ing lên, lao thẳng tới cửa động.
Nhưng chưa chạy tới nơi đã đổi hướng co giò lặn mất tăm.
Ninh Thư thả uy áp Thần thú ra, gấu xám tiu nghỉu luôn, hoảng loạn chạy bừa đi chỗ khác.
Thế giới Linh thú áp dụng luật ngầm, thằng nào mạnh thì thằng đó có lý.
Ninh Thư chỉ chiếm động của gấu xám chứ không giết nó.
Mà sở dĩ con gấu đó chạy bán mạng thế cũng vì sợ Ninh Thư xử đẹp nó luôn.
Ninh Thư che mũi lại, động này bốc mùi quá.
Thằng ngu kia ở bẩn thật đấy.
Ninh Thư dọn dẹp huyệt động một lần rồi chuẩn vào ở.
Cô bắt đầu bày trận xung quanh hang động, lấy Thần khí làm mắt trận.
Cô tính độ kiếp ở đây.
Ninh Thư hơi lo chút, cảm giác ngày lịch kiếp ngày càng gần.
Chỉ có thể không ngừng gia cố trận pháp.
Thành công hay không phụ thuộc hết vào nó.
Để hủy được khế ước, Ninh Thư đã liều luôn cái mạng.
Kế đó, Ninh Thư lại bôi chút dung dịch thảo dược lên người mình.
Thảo dược này tên Lôi thảo, nếu bôi trên người, cơ thể sẽ dính điện giật đau đớn y như bị sét đánh, vậy nên có tên là Lôi thảo.
Cơ mà loài thảo dược này còn có công dụng cường kiện thân thể, nâng cao độ bền bỉ của cơ thể.
Ngày nào Ninh Thư cũng đi hái Lôi thảo làm thành dung dịch xoa lên người.
Bôi con hàng này lên người, phải gọi là đau thấu tim gan.
Còn ứa nước mắt hơn cả bôi mấy chất cay biến thái lên người.
Chỉ cần bôi lên là cả người y như bị điện giật, từng tế bào đều rên rỉ.
Cực kỳ đau khổ.
Nhưng cùng với đó, độ bền của da cũng tăng lên, cứng cỏi hơn rất nhiều.
Lúc nhảy vào hồ băng lạnh thấu xương cũng không chút cảm giác.
Khi Thiên kiếp tới, lúc đầu sẽ có trận pháp cản lại, sau đó sẽ đánh trên người, vậy nên cần một cơ thể cứng cỏi có thể kiên trì được.
Ngày nào Ninh Thư cũng bôi nước Lôi thảo lên người mình.
Cơ mà lúc nhìn thấy bộ phần đặc thù nam giới trên người, Ninh Thư cảm thấy ánh mắt mình như dính phải dung dịch Lôi thảo ấy.
Cay đến không mở nổi mắt.
Làn da trở nên cứng cỏi hơn, nhưng nội tạng có vẻ khá yếu đuối.
Ninh Thư nhìn dịch Lôi thảo, ngầm nghĩ một chút rồi chấm một cái đặt vào miệng.
…
Ninh Thư thấy miệng của mình biến mất luôn rồi.
Cảm giác này y như cắm dây điện đang tóe lửa lốp bốp vào miệng.
Ninh Thư trực tiếp ngất đi.
Khi tỉnh lại, cô mấp máy miệng vài cái rồi thở dài.
Xem ra phải làm từ từ.
Ngoại trừ bôi Lôi thảo lên người, Ninh Thư còn bôi vào miệng, để dung dịch chảy qua cổ họng.
Thế rồi Ninh Thư bưng cổ mình, đm, đ.. không nói ra lời.
Kế đến là dạ dày, Ninh Thư cảm thấy dạ này mình sắp nổ hỏng rồi.
Bà mợ nó đau quá.
Dưới thời gian kiên trì tự mình hại mình của Ninh Thư, cơ thể cô đã trở nên cứng cỏi, lấy dao găm vạch một nhát trên cánh tay cũng chỉ để lại vết nông trắng nhạt.
Không uổng công cô chịu nhiều đau khổ tới vậy.
Tới giờ Ninh Thư đã có thể bình tĩnh cẩm dịch Lôi thảo uống sạch, kế đó đấm hai cái trên đất là đỡ đau hơn.
Tuy vẫn nhức nhối nhưng trong phạm vi có thể chịu được.
Cảm giác khác thường trong lòng Ninh Thư ngày càng lớn, có lẽ sắp độ kiếp rồi.
Ninh Thư ngồi trong trận pháp, ngón tay tung bay, lại gia cố trận pháp thêm một tầng nữa.
Trái tim Ninh Thư đập thình thịch, căng thẳng quá.
Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh. Với Linh thú mà nói, Thiên kiếp là thứ cực kỳ kinh khủng.
Sơ sẩy tí là hồn phi phách tán.
Linh thú quanh đây đều rút sạch, ngay cả tiếng chim cũng không còn.
Bầu không khí im lặng tới cực điểm, cũng rất ngột ngạt.
Thân là nhân vật chính của trận độ kiếp này, trái tim Ninh Thư lơ lửng treo tới miệng luôn rồi.
Nhưng cái này có liên quan tới nhiệm vụ của cô.
Nếu thành công, từ đây trời cao mặc chim bay. Thất bại sẽ có sáu nhiệm vụ liên hoàn đang chờ.
Danh Sách Chương: