Liên Kiều uất ức oan uổng không thôi, oán khí ngút tận trời, hận không thể nhai sống Y Tình. Ninh Thư bình tĩnh nhấp ngụm trà, “ Là ta cho nàng cơ hội, nhưng cũng may ta thu hoạch lại được.” “Tiểu thư đang nói gì vậy?” Liên Kiều không hiểu mô tê gì. “Không có việc gì, chuẩn bị nước ấm để ta tắm rửa đi.” Ninh Thư ra lệnh với Liên Kiều đang tức tới đỏ cả mặt, “Em nên rửa mặt bằng nước lạnh cho bình tĩnh lại đi.” “Tiểu thư, chẳng lẽ tiểu thư không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.