Ngọc Lưu Ly dựa theo ký ức thân thể nguyên chủ lưu lại, bắt đầu tu luyện.
Trước khi xuyên qua Ngọc Lưu Ly đã biết công phu quyền cước, hiện tại lại có thêm tu luyện.
Càng dễ dàng sinh trưởng trong sơn mạch hoang vu đầy rẫy nguy hiểm, còn có rất nhiều linh thú sinh sống này.
Có điều cô ta không vội vã quay trở về báo thù, mà ở trong sơn mạch từ từ tu luyện.
Bất ngờ gặp được Khổng Lâm đang nghỉ ngơi trên cây.
Mơ mơ hồ hồ mà ký kết được khế ước với Khổng Lâm.
Khổng Lâm là một thần thú, đã vậy còn là thần thú thăng cấp qua thiên kiếp.
Linh thú tu luyện không hề nhận được ưu ái trời ban như nhân loại.
Khổng Lâm phải trải qua biết bao nhiêu khổ sở mới có thể trở thành Thần thú được, hết chịu lôi kiếp bổ vào người, lại còn phải vượt hết kiếp nạn gian nan này tới kiếp nạn khổ sở khác mới trở thành Thần thú được.
Vất vả tu luyện mới có thể trở thành Thần thú, thế nhưng chả hiểu kiểu gì lại bị một nhân loại yếu đuối chạy tới lập khế ước.
Nhân loại nhỏ yếu này hắn chỉ cần một móng vuốt cũng có thể xé thành nhiều mảnh, thế mà lại bị nhân loại này khế ước, đang yên đang lành tự dưng bị tước đoạt mất tự do.
Không chỉ vậy, khế ước này còn là khế ước chủ tớ, chuyện sống chết của hắn đều gói gọn trong một ý niệm của Ngọc Lưu Ly.
Ngọc Lưu Ly có bắt hắn làm cái gì, hắn cũng không thể phản kháng lại, cho dù hắn có chết, thì cũng không có ảnh hưởng gì tới Ngọc Lưu Ly.
Thậm chí đối phương bắt hắn phải tự bạo linh đan, hắn cũng phải răm rắp làm theo.
Ngọc Lưu Ly vừa mới xuyên qua nên yếu nhớt à.
Vì vậy Khổng Lâm chắc chắn phải nhận trọng trách bảo vệ Ngọc Lưu Ly rồi.
Bởi vì một khi Ngọc Lưu Ly chết, thì hắn cũng không còn tồn tại được trên cõi đời này nữa.
Ưu điểm duy nhất của Ngọc Lưu Ly đó chính là bị người oán hận, bất kể là ghen ghét, hâm mộ, hay đố kị gì đó thì vẫn là bị người khác thù hận, dù sao thì đời trước hay đời này cô ta vẫn có không ít kẻ thù.
Mà ác một cái, những kẻ cô ta chọc vào đều mạnh hơn cô ta rất nhiều.
Ngọc Lưu Ly nhỏ yếu xắn tay áo bem nhau với người, gặp phải kẻ địch cô ta không đánh lại nổi thì việc đánh trả lại kẻ địch chỉ có thể rơi trên người Khổng Lâm thôi.
Khổng Lâm là Thần thú mà, mang ra ngoài khè người hãnh diện biết bao nhiêu.
Rõ ràng là Khổng Lâm tự mình tu luyện, vất vả cực khổ tu luyện mới có thực lực ngày hôm nay.
Ấy thế mà bây giờ lại biến thành công sức của Ngọc Lưu Ly hết, xộ ôi, ký kết được với Thần thú đấy, hãnh diện không để đâu cho hết.
Chả biết Ngọc Lưu Ly có tính khoe khoang hay không, nhưng tới đâu cũng lôi Khổng Lâm ra, đã vậy còn không ngừng lôi ra tới.
Bản thân vất vả tu luyện mới được, Khổng Lâm không hiểu nổi nguyên cớ làm sao lại bị hạ khế ước, sau đó bắt đầu cuộc sống của tiểu đệ cấp dưới khốn khổ.
Đã không nhận được lợi ích gì, lại còn mất đi tự do, cả đời phải phục vụ cho “chủ nhân”, đã vậy tính mạng của mình lại còn nằm trong tay của kẻ khác.
Linh Thú tu luyện ra được linh trí, tiếp tục tu luyện mới ra được hình người, thời gian tiêu tốn và những gian khổ phải trải qua người ngoại đạo không ai có thể hiểu được.
Vốn dĩ Linh thú trong núi rừng, đều sống theo đạo lý kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu bị đào thải, trong lúc tu luyện, còn phải đảm bảo sống sót cho bản thân mình, không bị thiên địch đánh giết.
Trong thâm tâm, Khổng Lâm không cam lòng, hết thảy nỗ lực của hắn lại trở thành thú cưỡi cho một nhân loại yếu đuối.
Bị một nhân loại yếu đuối dẫm đạp dưới chân, đánh nhau còn muốn cưỡi đầu cưỡi cổ hắn ra trận.
Nếu gặp phải địch nhân quá mức lớn mạnh, còn bắt hắn phải liều mạng bảo vệ tính mạng "chủ nhân".
Bởi vì một khi "chủ nhân" chết, hắn cũng sẽ không sống được nữa, phải bảo vệ "chủ nhân" như bảo vệ đôi mắt của chính mình vậy.
Nhưng "chủ nhân" này lại rất là ngứa đòn.
Cực kỳ uy vũ khí phách, mặc kệ đối phương có là ai cũng mở miệng chọc ngoáy, là ai cũng dám trêu chọc, gây thù chuốc oán.
Những lúc như vậy, Khổng Lâm phải đi đằng sau thu dọn hậu quả thực sự rất đau đầu.
Gây chuyện xong lại bắt hắn đi đằng sau dọn hộ.
Có đôi khi Ngọc Lưu Ly dựa vào hậu thuẫn sau lưng mình, chẳng kiêng nể thứ gì.
Khổng Lâm oán niệm trong lòng, nếu cô ta thực sự mạnh, hắn đánh thua sẽ tâm phục khẩu phục, dù sao thì kẻ mạnh làm vua mà, nhưng cốt truyện lại bảo đ*o, cô ta chỉ là một nhân loại yếu ớt nhỏ nhoi cũng có thể ký kết khế ước với hắn, đã vậy còn là khế ước chủ tớ.
Điều này làm cho thanh niên lao động hăng say vất vả trở thành Thần thú như Khổng Lâm không cam lòng.
Lúc Ngọc Lưu Ly chưa đủ mạnh, đều dựa vào sự bảo vệ của Khổng Lâm, đã vậy còn do cô ta cưỡng ép, bắt buộc hắn làm nữa.
Thân là Thần thú cao ngạo, sao có thể chịu để người khác đè đầu cưỡi cổ mình như thế được.
Ngày qua ngày, sức mạnh của Ngọc Lưu Ly tăng dần, bắt đầu ký kết thêm khế ước với những thần thú khác lợi hại hơn, có thêm cả Thần khí hủy thiên diệt địa.
Thành ra tồn tại của Khổng Lâm tự dưng trở thành thừa thãi.
Tuy không còn phải liều sống liều chết bảo vệ tính mạng cho Ngọc Lưu Ly nữa, nhưng tự nhiên lại phải trở thành vật cưỡi của Ngọc Lưu Ly.
Thế nhưng cấp bậc trong giới Linh thú rất nghiêm ngặt, những thần thú Ngọc Lưu Ly khế ước sau này đều cực kỳ lợi hại, toàn là thần thú thượng cổ.
Nếu lấy Khổng Lâm đem ra so sánh với đám thần thú thượng cổ này thì kém xa.
Nhưng còn có chuyện xấu hổ hơn nữa ấy là, khế ước của Khổng Lâm là khế ước chủ tớ, còn với những thần thú khác đều là khế ước bình đẳng, hoặc cao hơn nữa là khế ước linh hồn.
Khế ước bình đẳng là loại khế ước, một trong hai bên mất đi, bên còn lại không có ảnh hưởng gì.
Còn khế ước linh hồn thì là hai vận mệnh đan chặt vào nhau, một bên chết, bên còn lại cũng chết theo.
Chỉ có một mình Khổng Lâm là phải chịu khế ước chủ tớ, sống chết của hắn không hề ảnh hưởng gì tới Ngọc Lưu Ly.
Vì vậy Khổng Lâm mới có suy nghĩ, nếu tồn tại của hắn là thừa thãi, vậy thì Ngọc Lưu Ly nên giải trừ khế ước với hắn đi.
Khổng Lâm đưa ra yêu cầu này, Ngọc Lưu Ly lập tức đau lòng nói, những thần thú đã ký kết khế ước đều là đồng bạn của cô ta, sao hắn có thể nhẫn tâm nói ra được những lời như vậy.
Có điều Ngọc Lưu Ly là người kiêu ngạo, nếu Khổng Lâm không muốn đi cùng cô ta nữa, thì cô ta sẽ trực tiếp khí phách giải trừ khế ước thôi.
Khổng Lâm còn chưa kịp vui mừng, đã bị đoàn quân thần thú của Ngọc Lưu Ly thay phiên nhau chà đạp.
Hỏi tại sao Khổng Lâm có thể làm ra chuyện như vậy.
Khổng Lâm đánh không lại đám thần thú thượng cổ đó, chỉ có thể nuốt hận vào trong, thề sống chết cũng nguyện trung thành với Ngọc Lưu Ly.
Ngọc Lưu Ly còn hào phóng thưởng cho Khổng Lâm không ít đan dược, để Khổng Lâm “tu luyện” cho thật tốt.
Khổng Lâm cảm thấy quả thật quá sức dày vò, hắn sống bữa nay mà lo bữa mai, không hề có được tự do, mạng sống của bản thân còn không do bản thân nắm giữ.
Bất kể là tới chỗ nào, trên lưng hắn lúc nào cũng phải đèo bòng thêm một đám thần thú thượng cổ.
Công nhận uy vũ khí phách thật đấy.
Tâm nguyện của Khổng Lâm là: thoát khỏi Ngọc Lưu Ly, lại như là muốn có được tự do, trút bỏ được những uất ức khổ sở trong lòng đi.
Ngọc Lưu Ly còn nói, coi hắn thành đồng bạn.
Nếu mạng sống của Ngọc Lưu Ly nằm trong tay Khổng Lâm, thì cô ta lại chẳng gào mồm ăn vạ, muốn chọc thủng trời, tiêu diệt Khổng Lâm từ đời nào rồi ấy.
Những thần thú thượng cổ kia có ký kết khế ước với Ngọc Lưu Ly hay không, thì đấy là chuyện của bọn họ, còn Khổng Lâm thì say "no" nhé.
Ngọc Lưu Ly tay chân yếu ớt, vì vậy hắn phải hộ tống bảo vệ các kiểu, tới lúc có được các thế lực hùng mạnh khác trợ giúp rồi, thì lại bắt hắn trở thành phương tiện đi lại, tới lúc hắn muốn bỏ đi thì lại biến thành kiểu hắn phản bội Ngọc Lưu Ly.
Ninh Thư đi ra cạnh dòng suối, nhìn vào dòng nước xem trông dáng vẻ của nguyên chủ như thế nào.
Không hổ là khổng tước, khuôn mặt này quá đẹp, một nét đẹp quá siêu thực, quá sức anh tuấn xinh đẹp.
Thảo nào..............
Ninh Thư cho rằng vì Ngọc Lưu Ly thấy Khổng Lâm quá đẹp, cho nên mới giữ Khổng Lâm lại bên người để nâng cao thể diện của mình.
Dù sao thì cứ có trai đẹp lượn lờ quanh mình, tâm trạng lại chả tốt đẹp hơn à.
Tâm nguyện của Khổng Lâm là thoát khỏi Ngọc Lưu Ly, nhưng mà quan trọng là Ngọc Lưu Ly vừa khế ước xong với Khổng Lâm rồi.
Linh hồn nằm trong tay Ngọc Lưu Ly, nhiệm vụ của Ninh Thư thành hay bại đều phụ thuộc vào ý nghĩ của Ngọc Lưu Ly.
Sự thành bại của bnar thân, những nỗ lực, cố gắng mà bản thân tự mình vun đắp gầy dựng lên lại có khả năng tiêu tan chỉ trong một ý niệm của kẻ khác.
Ninh Thư thực sự đồng cảm với tâm tình của Khổng Lâm, loại cảm giác này thật sự quá khốn nạn.
Nhưng giờ đã khế ước xong xuôi, nên giải trừ thế nào đây?
Loại khế ước này được pháp tắc thiên địa thừa nhận, nếu vi phạm, lập tức sẽ bị pháp tắc thiên địa chỗ này mạt sát.
Trừ phi khế ước giả tự nguyện giải trừ khế ước.
Nhưng một khi giải trừ, sẽ ảnh hưởng tới thực lực của khế ước giả.
Có người chấp nhận cho khế ước thú của mình tự bạo chết chứ không chấp nhận chuyện giải trừ khế ước.
Ninh Thư nhíu mày, hình ảnh phản chiếu trong nước cũng nhíu mày theo, gương mặt như ngọc mang theo nét mặt u sầu.
Bởi vì lớn lên quá đẹp, nên bây giờ Ninh Thư chính là một chàng trai anh tuấn mang theo nét u buồn.
Trở thành một chàng trai anh tuấn mang theo nét u buồn lẻ loi đứng cạnh dòng suối, thực sự khiến Ninh Thư tức tới nổ phổi chửi đổng trong lòng.