Ninh Thư và Mai Tử Khanh đứng ngoài cửa sổ nhìn Tiểu Hỏa, Tiểu Hỏa tựa hồ như đang đắm chìm bên trong thế giới trong sách, không để ý tới bên ngoài có người đang quan sát mình. Mai Tử Khanh đột nhiên thở dài một hơi, Ninh Thư quay sang nhìn: “Sao mà thở dài?” “Cứ cảm thấy có lỗi với hắn sao sao í, bà nói xem có phải là hắn cũng nên có cuộc sống của riêng mình không? Chứ ngày nào cũng nhốt hắn ở một chỗ thế này. không phải là chuyện tốt.” Mai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.