“Ta muốn ở chỗ này vài ngày, ngắm nhìn Ô Hữu Tự cho thật kỹ.” Ninh Thư nhìn tiểu hòa thượng, “Thuận tiện cùng nhóc nói chuyện lý tưởng nhân sinh gì đó.”
“Từ chối thì bất kính.” Tiểu hòa thượng nghiêm trang nói.
Ninh Thư ăn thức ăn chay tiểu hòa thượng nói, mùi vị cũng khá ngon, “Đồ ăn nấu nướng tỉ mỉ thế này, đám hòa thượng các ngươi cũng biết hưởng thụ đấy chứ.”
“Ngài là khách quý, ngày thường thức ăn cũng sẽ không tinh xảo như vậy.” Tuệ Cực nói.
Ninh Thư nhìn mảnh rừng hoa đào ngoài cửa sổ, bấy giờ hoa đào hoa mới hé nụ, gió thổi đung đưa cành đào, nụ hoa rung rung.
Ninh Thư nhìn Tuệ Cực tiểu hòa thượng nói: “Nhứng đóa hoa đào này ngày nào cũng được nghe Phạn âm, nói không chừng sẽ sinh ra phật tính, chùa này của nhóc nói không chừng sẽ sinh ra một đào hoa yêu.”
“Thế cũng tốt, vạn vật đều có linh hồn, nếu thật sự có hoa đào nghe Phạn âm xong sinh ra linh trí, cũng là có duyên với Phật.” Tuệ Cực trong sáng nói.
Ninh Thư chống cằm, nhìn thoáng qua tiểu hòa thượng lại nhìn thoáng qua hoa đào bên ngoài, trong đầu đã vẽ lên một câu chuyện tình yêu giữa hòa thượng đẹp nứt đố đổ vách với đào hoa yêu xinh đẹp.
Có điều có sinh ra đào hoa yêu không còn chưa biết được.
“Tiểu hòa thượng, không có việc gì thì tưới nước cho cây đào đi, rồi bón cả phân nữa, chứ đừng cả ngày niệm kinh, đã muốn niệm kinh còn muốn đào hoa niệm, nói không chừng thật sự có thể dưỡng ra được cái đào hoa yêu.” Ninh Thư cười tủm tỉm nói.
Tuệ Cực một lúc lâu sau, không nói lời nào.
“Tiểu hòa thượng, nhóc cho rằng tình yêu là gì?” Ninh Thư hỏi tiểu hòa thượng.
“Chấp niệm.” Tuệ Cực nói, “Một hai phải đạt được chấp niệm.”
“Tới cuối cùng không ai có thể chạy thoát khỏi tham sân si.” Tuệ Cực nói.
Ninh Thư cảm thấy Tuệ Cực nói có đạo lý, tình yêu chính là tham lam muốn chiếm hữu, là không cam lòng.
Ninh Thư duỗi người, “Ngày mai ta rời đi, chuẩn bị tiền thật tốt rồi đưa cho ta.”
Ngày hôm sau, Ninh Thư cầm tiền của tiểu hòa thượng tiền rời đi, trước khi đi tiểu hòa thượng gọi Ninh Thư lại.
“Chuyện gì?” Ninh Thư hỏi.
“A di đà phật, nguyện Phật phù hộ thí chủ.” Tuệ Cực nghiêm túc nói, đưa Phật châu trong tay cho Ninh Thư.
Ninh Thư nhận Phật châu, những viên Phật châu no đủ sáng bóng, mang theo mùi đàn hương, “Cảm ơn, ta đi đây.”
Ninh Thư mang đoàn người rời đi.
Trở về Thánh Ma Phong, Ninh Thư cũng không gấp rút, đi theo Cố trưởng lão học chế độc.
Kỹ năng chế độc của cô vẫn dừng chân tại mức sơ cấp, học thêm không bao giờ là thừa.
Ninh Thư cũng gia nhập vào trong đội ngũ tàn phá đám dược nhân.
Chủ yếu Ninh Thư muốn học kỹ năng xử lý da người của Cố trưởng lão, để sau này còn có có thể chế thuốc thay đổi đặc thù cơ thể.
Nói không chừng mấy thứ này về sau sẽ hữu dụng.
Có điều Ninh Thư cảm thấy lão Cố này thật sự cực kỳ biến thái, một mình lão mà có thể chế tạo ra đủ loại độc dược hiếm lạ cổ quái.
Đúng hơn là các thể loại tra tấn người.
Quả thực khiến Ninh Thư mở rộng tầm mắt, thật không hổ danh là “độc chết cả bò cạp”.
Ninh Thư cũng đi theo học được không ít thứ, chế tạo được các phương thuốc độc dược, biết thêm các loại cây có độc tính.
Mai Ngũ nhìn Ninh Thư hỏi: “Khi nào tiểu thư trở về?”
“Nhanh, rất nhanh thôi.” Ninh Thư chăm chú đọc sách, cũng không ngẩng đầu lên nói.
“Nhanh là khi nào?” Mai Ngũ siêng năng hỏi.
“Sắp rồi.” Ninh Thư nói, “Tiểu thư của ngươi nhất định sẽ quay về, ngươi yên tâm.”
“Ta không yên tâm.”
Ninh Thư buông tay, “Ngươi không yên tâm thì ta cũng không có cách nào.”
Lúc này, có thị nữ lại đây, Mai Ngũ ngậm miệng lại, thị nữ nói với Ninh Thư: “Tiểu thư, giáo chủ mời người qua dùng bữa.”
“Được.” Ninh Thư gật gật đầu, có lẽ Dạ Hoa có chuyện gì muốn hỏi cô.
Kỳ thật Ninh Thư cũng không thích ăn cơm với Dạ Hoa, lúc nào ăn cơm cũng bày ra dáng vẻ nhạt nhẽo, ngay cả lúc nói chuyện cũng bày ra bộ dạng sống không bằng chết, một chút cũng không thoải mái.
Có chút ăn không tiêu.
Ăn cơm xong, Dạ Hoa cùng Ninh Thư nói chuyện.
“Ngoài thế giới này còn có thế giới khác sao?” Dạ Hoa nhàn nhạt hỏi.
“Trời cao còn có thứ cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn, khẳng định là có, chỉ là chúng ta không biết mà thôi.” Ninh Thư gật đầu nói.
Dạ Hoa trầm mặc, vẫy vẫy tay đuổi Ninh Thư, Ninh Thư lại vắt chân lên cổ chạy.
Ninh Thư ở Ma giáo trải qua một chuỗi ngày nhàn nhã, mà Mai Ngũ thì ngày nào cũng nhìn chằm chằm Ninh Thư, đều phải nhìn Ninh Thư tới mức như có thể tạo được mấy cái hố trên người cô rồi mới thôi.
“Nhiệm vụ hoàn thành, muốn rời khỏi thế giới này không?” Giọng của 2333 vang lên trong đầu Ninh Thư.
Ninh Thư nhìn lướt qua Mai Ngũ, trong lòng nói: “Rời đi đi.”
Đầu Ninh Thư hôn mê một chút, mở to mắt nhìn tới hệ thống không gian trụi lủi, và lỗ đen trên tường.
“Lỗ đen trên tưởng nhỏ đi một chút rồi à, vậy khi nào có thể dung hợp xong?” Ninh Thư hỏi.
2333 nói: “Vẫn cần thêm chút thời gian nữa.”
“Ừ, biết thế.” Ninh Thư ngồi xếp bằng trên mặt đất bắt đầu hấp thu lực linh hồn thuần khiết trong không gian hệ thống.
Hấp thu xong, Ninh Thư cúi đầu nhìn linh hồn của mình, linh hồn lại mạnh hơn một chút rồi, sau này linh hồn của cô sẽ càng ngày càng mạnh mẽ, bất tử bất diệt.
Ê hê hê hê hê…
Ninh Thư click mở giao diện thuộc tính, xem xét thu hoạch lần này.
Đánh số: 2333
Tên họ: Ninh Thư (nhiệm vụ giả cao cấp )
Tuổi: 27
Tích phân giá trị: 4215 vạn
Giá trị linh hồn: 330
Giá trị Sinh mệnh: 111
Giá trị Trí tuệ: 344
Giá trị Mị lực: 30
Giá trị May mắn: 199
Lực tinh thần: 230
Lực tín ngưỡng: 16515
Giá trị Vũ lực: 352
Tư chất: 129
Công đức: 13460
Kỹ năng: Kỹ năng đấu súng năm vòng, Kỹ năng solo cặn bã trung cấp, Tuyệt Thế Võ Công có chút thành tựu, Kỹ năng sử dụng độc tố trung cấp, Kiến thức quản trị doanh nghiệp sơ cấp, Kỹ năng lập trình sơ cấp, Kỹ năng luật sư sơ cấp, Kỹ năng thiên sư bắt quỷ sơ cấp.
Vinh dự danh hiệu: Chiến thần nương nương, tổ tiên bao dung
Đạo cụ: hào quang bình tĩnh, hào quang tín niệm, thuốc an thần, bùa hộ mệnh 4, bùa hộ mệnh bản nâng cấp 2.
Hào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), chiến sĩ thi đua (Trần Hi chúc phúc), hào quang thủ lĩnh (Thảo chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Chữa bệnh cứu người (Chúc Tố Nương chúc phúc), nữ tướng khai quốc (Trần Nhị Muội chúc phúc), Luật sư giai nhân (Trương Ninh chúc phúc).
Hoàn thành tâm nguyện của Hồng Diệp: Không để Tề Nghị lừa gạt, giết Tề Nghị, trả thù những danh môn chính phái tới diệt giáo, chấn hưng thánh Ma giáo.
Khen thưởng nhiệm vụ: Tích phân 500 vạn, lực tín ngưỡng 2000 điểm, điểm thuộc tính 40 điểm, tràng hạt Phật quang.
Nhiệm vụ lần này tích phân và điểm thuộc tính tính như nhau, nhưng Hồng Diệp lại dâng lên toàn bộ lực linh hồn của mình.
Có điều tràng hạt này lại là tràng hạt của tiểu hòa thượng Tuệ Cực đưa cho cô.
“Tràng hạt này có tác dụng gì?” Ninh Thư hỏi 2333.
“Tiểu hòa thượng kia cũng coi như là một cao tăng, tràng hạt này dính khí tức Phật quang của hắn, yêu ma tà đạo không tới gần cô được, có hiệu quả trừ tà đó.” 2333 nói.
Mắt Ninh Thư sáng lên, đúng là đồ tốt.
Ngoại trừ tràng hạt ra, cô cũng có được mấy kỹ năng đã lên cấp, Tuyệt Thế Võ Công từ con đường sơ khai tới giờ cũng đã có chút thành tựu, có lẽ qua thêm một thời gian nữa là có thể thông hiểu đạo lí cưỡi xe nhẹ đi đường quen.
Mà kỹ năng sử dụng độc từ sơ cấp biến thành trung cấp, kỹ năng của cô đã thay đổi lợi hại.
P/s: hết bom.