Mục lục
Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ ngày trở về Ngọc gia, sinh hoạt của Ngọc Lưu Ly rất yên ả, thỉnh thoảng cô ta lại ra khỏi phòng đi vả mặt, giáo huấn những kẻ đã từng ức hiếp, bắt nạt Ngọc Lưu Ly lúc trước.

Luôn treo trên mặt biểu cảm ngạo nghễ trào phúng, trào phúng tất cả bọn họ có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn.

Ngọc Hùng Phi muốn đưa Ngọc Lưu Ly tới học viện tu tập.

Hiện tại Ngọc Lưu Ly có thể tu luyện, còn có được Thần thú bên mình, đưa tới trường học, để khẳng định cho người khác biết, Ngọc Lưu Ly lúc này không còn là phế vật nữa.

Đã xứng đôi vừa lứa với thiên tài Ngũ điện hạ cao cao tại thượng kia rồi.

Ngọc Lưu Ly đối với chuyện tới trường đi học không tỏ ý kiến gì, ngẫm lại chuyện tới trường đi học cũng khá tốt, nhân tiện đi gặp thiên tài Ngũ điện hạ trong lời đồn kia thế nào.

Tranh thủ dời việc kết hôn đi.

Vì vậy, Ngọc Lưu Ly cao ngạo tiếp nhận lời đề nghị đưa cô ta tới học viện.

Ngọc Lưu Ly chưa bao giờ nghĩ tới chuyện giữ lại hôn ước với Ngũ điện hạ tiền đồ vô lượng kia.

Thứ nhất, hắn ta là vị hôn phu của Ngọc Lưu Ly cũ, chứ không phải là của cô ta, mà chủ yếu là do cô ta chướng mắt tên Ngũ điện hạ chó má này.

Thứ hai, (trong suy nghĩ của Ngọc Lưu Ly) hắn ta còn cấu kết với Ngọc Linh Lung làm việc xấu, thậm chí còn ném Ngọc Lưu Ly vào trong sơn mạch, hại chết nàng ấy.

Ninh Thư nghe chuyện Ngọc Lưu Ly muốn đi học viện, tự dưng cảm thấy phiền phức.

Cho dù Ngọc Lưu Ly có đi chỗ nào, cô cũng phải xách bước đi theo, làm hộ hoa sứ giả, đã vậy còn bị bắt ép.

"Lục muội muội, sau này tới học viện, mọi người phải chiếu cố lẫn nhau đấy nhé." Ngọc Linh Lung cười nói với Ngọc Lưu Ly.

Ngọc Lưu Ly nghiêng đầu nhìn Ngọc Linh Lung, nhàn nhạt nói: "Ngươi biết ta ghét nhất điểm nào ở ngươi không? Đó chính là bộ dáng giả mù sa mưa này của ngươi đấy, trong lòng nghĩ cái gì cũng không dám nói, chỉ biết làm mấy trò tiểu nhân sau lưng."

"Các ngươi là tỷ muội, Ngọc gia sau này phải dựa vào các ngươi, bây giờ thành dạng này còn ra thể thống gì?" Ngọc Hùng Phi đau đầu nói.

Ninh Thư ngồi nhấp trà, nhìn hai tỷ muội bọn họ cãi nhau.

Ngọc Linh Lung và Ngọc Lưu Ly không phải tỷ muội ruột cùng cha nương sinh ra, mà là đường tỷ muội, phụ thân của bọn họ là huynh đệ.

Cha nương Ngọc Lưu Ly đã mất hết, trong mấy phòng của Ngọc gia, hoàn cảnh của Ngọc Lưu Ly là đáng thương nhất, không cha không nương, cũng không có huynh đệ tỷ muội.

Ngọc Linh Lung bị Ngọc Lưu Ly châm chọc, nụ cười trên mặt dần dần biến mất, "Ta không biết vì lý do gì mà ngươi luôn nghĩ là ta hại ngươi, từ sau khi ngươi trở về, tính tình thay đổi quá khác biệt....."

"Lục muội muội, có phải ngươi dính chọc vào thứ gì không tốt hay không, nếu không sao tính cách của một người sao lại có thể biến hóa lớn tới vậy?"

Ngọc Linh Lung cúi đầu hướng về phía Ngọc Hùng Phi bẩm báo, "Tổ phụ, tôn nữ hoài nghi người này không phải là Lưu Ly, Lưu Ly không phải là người có dáng vẻ, khí chất thế này."

Ngọc Lưu Ly cười lạnh, "Ngọc Linh Lung, ngươi cũng lươn lẹo thật đấy, như thế nào, giờ lại xảo ngôn nói ta không phải Ngọc Lưu Ly, ta không phải là Ngọc Lưu Ly thì là ai?"

"Lục muội muội không thể tu luyện, còn ngươi thì lại có thể, đã vậy........" Ngọc Linh Lung nhìn lướt qua Ninh Thư, "Đã vậy Lục muôi muội không thể nào ký kết khế ước được với một thần thú."

Ninh Thư yên lặng uống trà, không lên tiếng.

Dù sao cũng không phải là chuyện của cô, cô cứ ngồi xem diễn vậy.

Tính cách của Ngọc Lưu Ly thay đổi một trời một vực, từ thái cực này chuyển sang thái cực khác.

Từ tự ti nhu nhược sang ngang ngược điên khùm, đoán chừng phải đầu thai lại lần nữa mới có thể khác biệt tới vậy được.

Ngọc Lưu Ly dị thường không phải là không có ai phát hiện, nhưng có điều Ngọc Lưu Ly bây giờ có thể tu luyện, thực lực lại không yếu, còn có một thần thú kè kè bên cạnh.

Hoàn toàn không thể trêu chọc vào.

"Lục muội là người điềm đạm, dịu dàng, không giống như ngươi, hùng hổ dọa người, ngay đến cả gia gia cũng không đặt vào trong mắt." Ngọc Linh Lung không nhanh không chậm phân tích.

"Ồ, Ngọc Lưu Ly ta nên thế nào mới phải đây, phải tùy ý để các ngươi ức hiếp không trở tay được, mới là điềm đạm dịu dàng, còn ta lúc này không để cho bất kỳ kẻ nào ức hiếp mình, thì lại là biến thành kẻ khác à?" Ngọc Lưu Ly cười nhạo.

"Được rồi, Lưu Ly chính là Lưu Ly, Linh Lung sau này không được nói lung tung nữa, rõ chưa? Cẩn thận chuẩn bị tới học viện đi." Ngọc Hùng Phi không kiên nhẫn phất tay nói.

Ngọc Hùng Phi xoa xoa mi tâm, nhìn dáng vẻ hiển nhiên là không vui mừng vì chuyện Ngọc Lưu Ly có thể tu luyện đạt được thực lực cường đại rồi.

Bởi vì tương lai sau này của Ngọc gia sẽ không yên ổn.

Hai nha đầu này không phải đèn cạn dầu, mà nguyên nhân của bất kỳ sự sụp đổ nào cũng đều bắt nguồn từ chuyện nội bộ mục nát.

Nếu thật sự kèn cựa tranh đấu với nhau, thì đúng là tổn thất của Ngọc gia.

Ngọc Lưu Ly hừ lạnh, "Tổ phụ, sao người lại ba phải vậy, ngài có biết ta bị đứa cháu gái ngài lấy làm tự hào ức hiếp bắt nạt, ở trong sơn mạch xảy ra chuyện, suýt chút nữa là không trở về được nữa, ngài có biết không hả?"

"Chẳng lẽ ngài không nên vì ta mà chủ trì một cái công đạo sao, cái gì ta cũng không cần, chỉ cần cái công đạo này thôi, hay bởi vì cha nương ta đã mất hết, nên ta xứng đáng bị người giẫm đạp?"

Cô ta sẽ vì Ngọc Lưu Ly đã chết đòi lấy một cái công đạo.

"Ngài có biết vì sao ta không thể tu luyện không, là bởi vì bị người khác hạ độc đấy." Ngọc Lưu Ly lạnh mặt, "Đến nỗi độc này là do ai hạ, há ha......"

Sắc mặt Ngọc Hùng Phi càng lúc càng khó coi, có những chuyện làm ầm ĩ lên cũng không mang lại được ích lợi gì.

Chỉ có thể trấn an nói: "Chuyện này không có chứng cứ xác thực , lát nữa ngươi tới chỗ quản sự lấy một lọ thanh tâm hoàn, để bảo trì thanh tỉnh trong lúc tu luyện đi."

Thanh tâm hoàn cũng là một loại đan dược khá tốt.

Nhưng sắc mặt của Ngọc Lưu Ly lại càng khó nhìn hơn, "Ta khi nào thì nói muốn đan dược chứ, mấy thứ đan dược này ta không hề hiếm lạ."

Ngọc Hùng Phi làm vậy là muốn dĩ hòa vi quý, tiếp đến là cho Ngọc Lưu Ly một thứ coi như để bồi thường.

Nhưng người như Ngọc Lưu Ly lại vì đan dược mà chịu khom lưng, nhún nhường sao?

Ngọc Hùng Phi cũng phát hỏa, "Ngươi không cần, vậy thì Linh Lung con cầm lấy đi."

Ngọc Linh Lung ngoan ngoãn nói: "Cảm ơn tổ phụ."

Ngọc Lưu Ly hừ lạnh xoay người rời đi.

"Cái tính khí ......." Ngọc Hùng Phi đau đầu, không khác gì đám phàm phu tục tử.

Ninh Thư đặt chén trà xuống, nếu chủ nhân đã rời đi, thì cô cũng nên đi luôn thôi nhẻ.

Ngọc Linh Lung bước ra khỏi đại sảnh, đi đằng sau Ninh Thư.

Ninh Thư xoay người hỏi: "Ngươi đi theo ta làm gì?"

Ngọc Linh Lung nhìn thẳng mặt Ninh Thư, thần sắc dao động chốc lát, hít một hơi thật sâu mới nói, "Ta chỉ muốn hỏi có phải các hạ thật sự ký kết khế ước với Lục muội muội không?"

Ninh Thư ừ một tiếng, "Chỉ muốn hỏi mỗi chuyện này thôi à?"

"Ta muốn hỏi các hạ, Lục muội muội kia của ta đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại có được may mắn ký kết khế ước với các hạ." Ngọc Linh Lung cung kính hỏi Ninh Thư.

Ninh Thư nhìn Ngọc Linh Lung, hé mắt, đi thẳng về phía đình, ngồi xuống ghế đá.

Ngọc Linh Lung đi sau lưng Ninh Thư, gập người hành lễ nói: "Mong các hạ cho biết Lục muội muội đến tột cùng đã phản xảy ra chuyện gì, khiến tính cách của Lục muội muội thay đổi khác biệt như vậy."

Ninh Thư vừa định mở miệng, thì đầu óc tự dưng ngưng trệ, trong đầu tựa như có dòng điện chạy xẹt qua.

Ninh Thư xoa đầu, cuối cùng nói: "Ta cũng không rõ."

Làm thú khế ước, không thể nói cũng như làm ra hành động gì gây bất lợi cho chủ nhân được.

Ngọc Linh Lung mím môi, đột nhiên nói: "Các hạ đã từng nghĩ tới chuyện giải trừ khế ước với lục muội muội chưa?"

Ninh Thư nhướng mày, không nói chuyện.

Ngọc Linh Lung không thấy Ninh Thư sinh khí tức giận, lập tức to gan nói: "Ta thấy thái độ Lục muội đối với ngài rất kém, ngài là thần thú tự do trên trời, có thực lực mạnh mẽ, vì sao phải dựa vào sắc mặt Lục muội để làm việc cơ chứ?"

Ninh Thư: ......

Bé cho rằng chị đây thích vậy chắc.

Ninh Thư biết thừa, Ngọc Linh Lung tới là để thọc gậy bánh xe.

P.s: lên thuyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK