Ninh Thư nhìn thuyền mà cô nhóc dùng dây leo bện thành. Gọi là thuyền cho sang mồm, chứ nhìn không khác gì cái chiếu cả. Thứ này làm sao có thể chịu được tải trọng của một người. Ninh Thư đảo mắt một vòng, sau đó quay sang nói với cô nhóc đen nhẻm bên cạnh hỏi: "Em mà dùng thứ này ra biển thì có mà mất xác." Ninh Thư có ý định rời khỏi hoang đảo cùng cô bé, bởi nếu cô vẫn cứ tiếp tục ở lại đây, sẽ không nắm được quyền chủ động. Trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.