Mục lục
Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1500: Thần thú giãy giụa 22
Ninh Thư vác bản mặt tiều tụy đẩy cửa ra.
Ngọc Hùng Phi vội vã hỏi: “Luyện chế xong Bổ Thiên Đan rồi ư?”
Đây là cơ hội duy nhất, vật liệu Bổ Thiên đan rất khó thu gom. Nếu tìm lần nữa thì ngay cả Ngọc gia cũng không chịu được.
Ninh Thư đưa bình ngọc cho Ngọc Hùng Phi, “May không làm nhục mệnh.”
Ngọc Hùng Phi cẩn thận tiếp nhận Bổ Thiên đan, đổ ra một viên đan, ngay lập tức đan nương nồng đậm tỏa ra.
Ngọc Hùng Phi thấy trên đan dược còn có đan văn thì vui đến phát cuống. Vốn nghĩ có thể luyện chế ra đã không tệ rồi, ngờ đâu còn là đan dược phẩm chất cao có đan văn.
Hơn nữa còn là mấy viên. Được một viên là ngon rồi, đây là thứ có tiền cũng không mua được.
Đan dược có thể chữa trị đan điền, đúc lại căn cơ tu luyện, không phải khiến mọi người nổi điên sao.
Mọi tổn thất đều được đám Bổ Thiên đan này bù hết rồi.
Ngọc Hùng Phi đã nghĩ kỹ rồi, tám viên đan dược, cho Ngọc Linh Lung một viên, bán đi hai viên, tiền bán đi dùng để tìm mua vật liệu Dưỡng Thần đan.
Sau đó nhờ tiền bối luyện chế đan dược có thể nâng cao tinh thần lực, đan dược có thể chữa thương.
“Đa tạ tiền bối.” Ngọc Hùng Phi vội chắp tay với Ninh Thư. Trước đó chỉ nghĩ là một Thần thú, chỉ là dã thú mà thôi, ai ngờ còn biết thuật luyện đan của nhân loại.
“Lão phu sẽ tìm vật liệu Dưỡng Thần đan, xin tiền bối yên tâm.”
“Đừng cho Ngọc Lưu Ly biết chuyện này.” Ninh Thư dặn dò.
“Lão phu đã hiểu.” Ngọc Hùng Phi gật đầu.
Sau đó Ninh Thư và Ngọc Hùng Phi về lại Ngọc gia bằng đường mật đạo.
“Chuyện Dưỡng Thần đan ông giữ trong lòng thôi.”
“Tiền bối cứ yên tâm.”
Ninh Thư biến thành kích cỡ một con chim sẻ bay về phòng mình, kết quả nhìn thấy Ngọc Lưu Ly đang ngồi trong phòng cô.
Ninh Thư dừng trước cửa, biến thành dạng người, đẩy cửa hỏi: “Ngươi thí luyện về rồi đấy à?”
Ngọc Lưu Ly ngồi một mình, sắc mặt cô ta hơi tái nhợt.
Ninh Thư thoáng kinh ngạc, đáng ra Ngọc Lưu Ly sẽ dẫn một Thần thú về chứ.
Sao chỉ về một người thế này.
Ninh Thư nhìn quanh, xem bên người Ngọc Lưu Ly có lòi ra một con hồ ly hay rắn gì gì đó không.
“Ngươi đi đâu thế?” Ngọc Lưu Ly lạnh nhạt hỏi Ninh Thư.
Ninh Thư nhún vai: “Ta đi dạo chơi thôi. Từ lúc vào thế giới nhân loại ta vẫn chưa thật sự đi dạo một vòng xem nhân loại sinh sống thế nào.”
Ninh Thư há mồm chém.
“Ta có thể cảm giác được ngươi nói nhăng nói cuội đấy. Khổng Lâm, ta nhịn với ngươi hết lần này tới lần khác, ngươi đừng có khiêu khích kiên nhẫn của ta.” Ngọc Lưu Ly cong môi cười lạnh.
“Suýt nữa thì ta không về được, Thần thú khế ước của ta lại rảnh rang dạo phố.” Ngọc Lưu Ly tức đến xanh mặt.
Lần này cô ta đụng độ một Thần thú rất mạnh, vốn cô ta định khế ước nó, nhưng không đánh lại Thần thú.
Mà Ấn Thiên bị Ninh Thư đánh cho ngủ say.
Thời điểm nguy hiểm, Ấn Thiên buộc phải tỉnh lại, rút lực lượng trong cơ thể cô ta ra mới thoát khỏi hiểm cảnh được.
Tí nữa thì Ấn Thiên tiêu tán.
Nói cho cùng thì đều cho con Khổng Tước này kéo chân. Sai việc thì không làm được, nhưng gây rối cho đồng đội thì chuyên nghiệp lắm cơ.
Ngọc Lưu Ly tức đến mức muốn xóa bỏ con Khổng Tước này.
Nhưng hiện tại cô ta cần uy danh Thần thú của con công hoa tới trấn trụ đám người có ý xấu với mình.
Ngọc Lưu Ly vừa nghĩ tới việc mình đã bỏ lỡ một Thần thú cường đại là lòng đau như cắt. Vốn dĩ cô ta có thể khế ước thêm một Thần thú cường đại, Thần thú còn mạnh hơn con công hoa kia.
Rồi cứ thế bị ép bỏ lỡ.
Nếu Khổng Lâm không đánh cho Ấn Thiên tới mức lâm vào ngủ say thì cô ta sẽ không giận tới vậy, khi học viện tổ chức thí luyện lại bỏ hắn ở nhà.
Càng khiến Ngọc Lưu Ly tức hơn là, cô ta không dắt theo thì Khổng Tước ở nhà thật, không chút tự giác của Thần thú khế ước gì cả.
Nếu mang theo Khổng Lâm, Ấn Thiên đã không ngủ say.
Cô ta tự tin bắt được con Thần thú kia.
Đó là Thần thú đỉnh cấp đấyyyy…
Căn nguyên vấn đề chính là Khổng Lâm, đều là lỗi của con công thối này.
Ngọc Lưu Ly tự nhủ không nên tức giận, nhưng vẫn cáu tới mặt mũi đỏ bừng.
“Khổng Lâm, ngươi hay lắm.” Ngọc Lưu Ly nghiến răng nghiến lợi nói.
“Cảm ơn.” Ninh Thư nhận lời khích lệ của cô ta.
Ngọc Lưu Ly tức đến thở phì phò. Ngày nào đó cô ta muốn con Khổng Tước này muốn sống không được muốn chết không xong.
Điên cả người mà!!!
Ngọc Lưu Ly chỉ chỉ Ninh Thư, cuối cùng xoay người rời đi.
Ninh Thư lạnh lùng nhìn Ngọc Lưu Ly đóng sập cửa.
Chỉ cần trong khoảng thời gian khế ước này, Ngọc Lưu Ly không chết là được, còn chuyện của cô ta thì liên quan gì tới cô.
Ninh Thư ngồi xếp bằng trên giường, lại bắt đầu công cuộc đấu tranh với cầu nhỏ trong biển ý thức.
Đây là một trận chiến ngươi chết ta sống.
Cô đã chọc Ngọc Lưu Ly tức đến như vậy, chắc chắn cuộc sống tương lai sẽ thảm lắm luôn.
Giờ Ninh Thư hết cách rồi, chỉ có thể ăn cả ngã về không.
Lần này Ninh Thư điều động bé rồng làm từ Linh khí, cộng thêm rồng từ Hỏa Dương chi lực.
Hai con rồng hóa thành ánh sáng bọc cầu nhỏ vào.
Sau đó Ninh Thư lại dùng Tinh thần lực và Linh hộc lực từ từ tiến tới, tiếp tục bọc cầu nhỏ.
Nếu không thể hủy khế ước, vậy cứ để hàng này thối rữa trong biển ý thức của cô đi.
Thật ra cầu nhỏ này là thứ tạo nên từ linh hồn Ngọc Lưu Ly và cô quấn quanh với nhau.
Sau đó cầu nhỏ này được quy tắc bảo vệ, mạnh mẽ thực hiện khế ước chủ tớ.
Cầu nhỏ ầm ầm rung lên, bắn ngược Linh hồn lực và Tinh thần lực của Ninh Thư ra.
Vì Linh khí và Hỏa Dương chi lực không có ý thức nên không bị hất bay.
Nếu mối liên hệ giữa cô và Ngọc Lưu Ly là một đường này, thế thì cô sẽ xử đẹp nó luôn.
Ninh Thư nhanh chóng nhét một viên Dưỡng Thần đan vào miệng mình, dòng khí mát mẻ chữa trị linh hồn sắp hỏng tới nơi.
Đợi tới khi cơn đau xé rách linh hồn biến mất, Ninh Thư lại phóng Linh hồn lực và Tinh thần lực ra, thề phải tiêu diệt quả cầu này.
Cắt đứt liên hệ giữa cô và Ngọc Lưu Ly.
Ninh Thư cứ thí nghiệm liên tục như vậy, dần dần từ lúc tiếp xúc với cầu nhỏ được một tẹo, giờ đã kiên trì được một lúc mới bị bắn ngược.
Tiến bộ này khiến Ninh Thư sướng tê người.
Ninh Thư cảm giác trong cầu nhỏ này có một khí tức quen thuộc, hẳn là linh hồn của cô.
Ngay sau đó bị bắn mạnh về, lần phản phệ này nghiêm trọng hơn bất kỳ lần nào trước đây.
Ninh Thư có cảm giác cầu nhỏ kia tức rồi, nó cảm thấy mình bị mạo phạm.
Dường như Ninh Thư sắp phải đối mặt với Thiên uy, chuẩn bị nhận Thiên phạt đánh xuống.
Ninh Thư phun một búng máu, sâu trong linh hồn vỡ vang, tưởng như muốn tan ra đến nơi.
Mắt cô không nhìn thấy gì nữa, đầu óc hỗn loạn, cô sắp tiêu tan.
Linh hồn cô như sợi dây bị buộc vào với quả tạ, nhanh thôi sẽ đứt phựt.
Ninh Thư lần mò, ăn một viên Dưỡng Thần đan.
Nhưng hiệu quả của Dưỡng Thần đan quá nhỏ, chỉ khiến Ninh Thư đỡ hơn chút mà thôi.
Ninh Thư thở hổn hển, y như con cá mắc cạn sắp chết.
Cô bị phản phệ, bị pháp tắc thiên địa phản phệ.
Khiêu chiến thiên đạo, xúc phạm thiên uy.
Ninh Thư lại ăn thêm một viên Dưỡng Thần đan.
Vốn nghĩ đó là đường ra, ngờ đâu lại là vách núi cheo leo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK