Mục lục
Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khế ước chủ tớ chỉ có thể chấm dứt được khi phía "chủ" nguyện ý giải trừ khế ước.

Thân là tôi tớ như Ninh Thư muốn giải trừ khế ước hơn người khác nhiều.

Ninh Thư cầm điểm tâm trên bàn đá lên chậm rãi ăn, "Giải trừ khế ước với Ngọc Lưu Ly xong, sau đó khế ước với ngươi?"

Ngọc Linh Lung xua tay, "Ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện được khế ước với các hạ, nhưng nếu các hạ muốn khế ước với tiểu nữ, thì đúng là phúc đức ba đời tiểu nữ tích góp được."

Ninh Thư cắn miếng điểm tâm, chung quy lại vẫn là muốn khế ước với cô.

"Đương nhiên, nếu các hạ nguyện ý khế ước với tiểu nữ, thì tiểu nữ chắc chắn sẽ hiếu kính, tôn trọng ngài." Ngữ khí Ngọc Linh Lung dồn dập. "Những lời tiểu nữ nói ra câu nào câu nấy đều là thật, nếu mảy may có một lời nào gian dối, thiên lôi đánh chết."

Ninh Thư không nghi ngờ Ngọc Linh Lung nói láo, dù sao cũng là thế giới tu luyện, nếu làm trái với hẹn ước, sẽ sinh ra tâm ma, tới khi lịch kiếp sẽ có khả năng hôi phi yên diệt (biến thành tro bụi).

Tu luyện là quá trình tự mình tu luyện bản thể, thành thật tích lũy, sau đó mới là quá trình thu được thực lực cường đại.

Ninh Thư ăn hết một khối điểm tâm, vỗ vụn điểm tâm trên tay xuống, sau đó chống tay sau đầu, lười biếng nói: "Ngươi nói với ta những lời này, không sợ ta sẽ nói lại cho Ngọc Lưu Ly nghe sao?"

"Dù sao đi chăng nữa, thì ta vẫn là thần thú khế ước của Ngọc Lưu Ly."

Ngọc Linh Lung cười nói: "Từ khi Lục muội muội trở về, ta vẫn luôn quan sát ngài và muội ấy, phát hiện quan hệ giữa hai người không được hòa thuận cho lắm."

Ninh Thư ồ một tiếng, "Vậy sao ngươi lại phán định quan hệ giữa ta và Ngọc Lưu Ly lại không tốt, nói cho cùng thì số mạng của ta và nàng cũng đã cột chung một chỗ."

"Đầu tiên, là cử chỉ của Lục muội muội đối với ngài tràn đầy oán khí, tiếp nữa lại là, ngài đối với những chuyện của Lục muội muội đều cực kỳ thờ ơ lạnh nhạt." Ngọc Linh Lung thận trọng nhìn Ninh Thư, "Là Linh Lung lớn mật phỏng đoán, mong các hạ đừng tức giận."

Ninh Thư chỉ vào ghế đá, "Ngồi xuống đi, đứng nói chuyện vậy mệt lắm."

"Đa tạ các hạ." Trên mặt Ngọc Linh Lung lộ ra nụ cười mừng rỡ, ngồi xuống ghế đá đối diện Ninh Thư, thuận tiện thay Ninh Thư rót một chén trà.

"Ta thấy ngài có vẻ rất thích uống trà."

Ninh Thư ừ một tiếng, "Tại sao ngươi lại muốn nói những lời này với ta?"

Ngọc Linh Lung cắn môi, "Ta muốn để cho các hạ giải trừ khế ước với Ngọc Lưu Ly, không liên quan tới chuyện có khế ước với ta hay không."

"Vừa rồi ngài cũng thấy đấy, Lục muội muội ỷ vào sự tồn tại của ngài, lời qua tiếng lại với tổ phụ, không chỉ có vậy nàng ta vẫn luôn nghĩ nàng là ta hại chết, nhưng tất cả mọi chuyện ta làm đều là để tự bảo vệ lấy mình." Ngọc Linh Lung nói.

"Thậm chí ta còn hoài nghi Lục muội muội bị người đoạt xá (chiếm xác), ta nghe nói những linh sư cường đại, sau khi chết sẽ lưu lại một tia tàn hồn, sau đó đi chiếm đoạt cơ thể của người khác, đặc biệt là những người có tư chất tốt." Ngọc Linh Lung thấp giọng nói.

Ninh Thư uống trà nghe Ngọc Linh Lung nói, tuy không nói đúng hết nhưng cũng không xa sự thật là bao nhiêu, dù sao Ngọc Lưu Ly của hiện tại cũng không còn là Ngọc Linh Lung lúc ban đầu nữa rồi.

"Ngươi chán ghét nàng ta như vậy, là bởi vì Ngũ điện hạ?" Ninh Thư hóng chuyện dò hỏi.

Nghe bọn họ thường xuyên nhắc tới Ngũ điện hạ này, nhưng vẫn chưa một lần "diện kiến" qua dung nhan của hắn.

Chỉ nghe tiếng chứ chưa nhìn thấy người.

"Không riêng gì Ngũ điện hạ, mà còn là bởi vì......"

"Ngọc Lưu Ly hoàn toàn không xứng với Ngũ điện hạ, Ngọc Lưu Ly không thể tu luyện, tuổi thọ sao qua nổi trăm năm, mà Ngũ điện hạ lại là người có thiên phú nhất trong hoàng tộc, càng ngày càng cường đại, tính mạng đáng giá hơn Ngọc Lưu Ly rất nhiều."

"Giờ lấy ví dụ Ngũ điện hạ bế quan một cái, sau khi xuất quan, Ngọc Lưu Ly đã thành bà lão già lọm khọm rồi." Ngọc Linh Lung nói.

Ninh Thư xoay xoay chén trà, "Vậy cũng là chuyện giữa phu thê nhà người ta."

"Không phải chỉ riêng chuyện này, mà là vì bản thân ta rất chán ghét Ngọc Lưu Ly."

"Mẫu thân Ngọc Lưu Ly trong lúc mang thai Ngọc Lưu Ly bị thương, dẫn đến thai khí Ngọc Lưu Ly không đủ, khiến nàng ta không thể tu luyện."

" Từ nhỏ ta đã phải không ngừng tu luyện, ngày ngày làm bạn với mồ hôi, máu và nước mắt, còn Ngọc Lưu Ly lại được tiểu thúc thúc nâng niu trong lòng bàn tay."

"Ta phải nỗ lực hết mình mới có thể có được thứ mình muốn, còn Ngọc Lưu Ly chỉ cần thích là có thể dễ dàng có được chúng như trở bàn tay, tóm gọn lại, nàng ta có nhưng lại không hề biết quý trọng."

"Bởi vì thực lực của tiểu thúc thúc cường đại, cho nên hoàng tộc mới đính ước với con gái thúc ấy, Ngũ điện hạ từ đó trở thành vị hôn phu của Ngọc Lưu Ly."

"Ta nỗ lực như vậy, vất vả như vậy, còn Ngọc Lưu Ly thì sao?"

"Nỗ lực của ta tự nhiên trở thành trò cười, tại sao Ngọc Lưu Ly cái gì cũng không cần làm, không cần vất vả tu luyện, cũng như không cần động chân động tay làm bất cứ thứ gì?"

"Trong khi ta thì sao, cho dù ta có nỗ lực đến mấy cũng không chiếm được thứ mình muốn."

"Nhưng Ngọc Lưu Ly chỉ cần nói một câu cũng có thể lấy đi thứ mà ta mong chờ bấy lâu nay."

Ngọc Linh Lung chưa từng nói với ai những lời này, lúc nói chuyện hơi thở gấp gáp, ngay cả khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trở nên méo mó vặn vẹo.

Ninh Thư nhìn Ngọc Linh Lung nói, "Ngươi như vậy thật xấu xí, cái dáng vẻ ghen ghét người khác này quá xấu rồi."

Ngọc Linh Lung đưa tay sờ lên mặt, hít thật sâu một hơi, "Ta ghen ghét đố kỵ với nàng ta."

"Không ai có thể thuận buồm xuôi gió cả đời được, khi còn nhỏ Ngọc Lưu Ly được bao bọc trong lòng bàn tay, thậm chí còn cướp đi thứ mà ngươi mong muốn."

"Nhưng tới lúc cha nương nàng mất đi, ngày tháng nàng ấy trải qua cũng không còn dễ chịu tốt đẹp như trước nữa."

"Những nỗ lực cũng như vất vả tu luyện của ngươi, đã giúp ngươi đứng vững chân tại Ngọc gia, không có người nào dám coi thường ngươi, tất cả đều kính trọng ngươi, mồ hôi, nước mắt của ngươi là có hồi báo."

"Đời người có được có mất, cô nương, đừng ghen ghét với bất kỳ ai, như thế xấu xí lắm." Ninh Thư tươi cười, nói "Ta cảm thấy ngươi ưu tú hơn Ngọc Lưu Ly nhiều."

(Chị Thư tán gái giỏi quá.)

Lời nói thì kín kẽ không một lỗ hổng, còn hành động thì không chê vào đâu được.

Tất cả những thứ này đều phải rèn luyện từ khi còn nhỏ, mà Ngọc Lưu Ly không cha không nương, ngày tháng của nàng ấy cũng rất khổ sở.

Chủ yếu là không đặt mình vào trong hoàn cảnh của nhau cho nên mới không hiểu những gì đối phương phải chịu đựng.

"Cảm ơn ngài đã khai đạo cho ta, lần này Ngọc Lưu Ly trở về, lại làm cho cảm xúc hồi còn nhỏ của ta bừng trỗi dậy, khiến ta cảm thấy quá bất lực, quá ấm ức trong lòng."

Ninh Thư nhún vai nói, "Mở lòng ra đi, sao phải so sánh với Ngọc Lưu Ly làm gì, ghen ghét là ma quỷ."

Nữ xứng lúc nào cũng không khống chế được mà đi ghen ghét vận may của nữ chính.

Có đôi khi phải liều mạng mới chiếm được đồ vật tới tay, hao tâm tổn lực mới làm được, thế nhưng có vài người lại dễ có được, như trở bàn tay, không cần tốn công tốn sức.

Xác thực khiến người khác uất hận, làm người bất lực.

May mắn chính là thứ khiến người khác bất lực không tài nào làm chủ nổi.

Ninh Thư bất đắc dĩ nói, "Ta cũng muốn giải trừ khế ước với Ngọc Lưu Ly. nhưng khế ước chúng ta ký kết lại là khế ước chủ tớ."

Ngọc Linh Lung nghe xong, môi anh đào hé mở, vô cùng kinh ngạc, cuối cùng mới hỏi: "Nàng là chủ, còn ngài là tớ?"

Ninh Thư gật đầu.

“Nàng ta yếu ớt như vậy, sao có thể khế ước được với một thần thú, đã thế lại còn là khế ước chủ tớ?"

"Quỷ mới biết lúc ấy đã xảy ra chuyện gì." Ninh Thư hỏi Ngọc Linh Lung: "Trừ cách để Ngọc Lưu Ly chủ động giải trừ khế ước, còn có biện pháp nào khác có thể giải trừ khế ước không?"

Ngọc Linh Lung nhíu mày dài xinh đẹp, lắc đầu, "Trừ bỏ chủ nhân trong khế ước chủ tớ chủ động từ bỏ khế ước ra, thì còn có một biện pháp nữa giải trừ khế ước......"

Ninh Thư vội vàng hỏi: "Biện pháp gì?"

Ngọc Linh Lung nói: "Đó chính là chết, thú khế ước chết đi, khế ước tự nhiên được giải trừ?"

(Chị toi thông minh quá.)

Ninh Thư: .......

"Nói cách khác tức nghĩa là không có biện pháp nào chứ gì?"

Ngọc Linh Lung nói: "Chủ yếu là do khế ước chủ tớ quá chặt chẽ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK