"Đương nhiên là ăn rất ngon rồi chỉ là anh không thưởng thức được thôi.” Ninh Thư nói. Lahr đen mặt, chẳng nhẽ cứ phải nói thẳng ra như vậy mới được à? Ninh Thư ăn uống no say xong thì có hầu gái tới thu bát đĩa. “Thời gian qua chúng ta bôn ba khá lâu, anh cũng đi nghỉ ngơi đi.” Ninh Thư ngồi xếp bằng tu luyện. Lahr lấy một bộ chăn nệm ra trải xuống đất nằm nghỉ. Ninh Thư tu luyện, cảm nhận được có người đang tiến vào bằng đường cửa sổ. Mai Tử...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.