Ui trùi ui, thuế riêng một mình tửu lâu nửa năm thôi đã được năm vạn, ấy còn là chưa kể tới những chỗ khác đâu đấy. Trong lòng Ninh Thư đều cười đến nở hoa luôn rồi, nhưng trên mặt vẫn bất động thanh sắc (không chút biến sắc), đây là cái mà người ta gọi là không làm mà cũng có ăn, nằm một chỗ thu tiền là đây, sướng quá đi mất. “Cô cảm thấy tôi nên thu bao nhiêu thì hợp lý?” Ninh Thư hỏi Thư Bạch. Thư Bạch dè dặt nói: “ “Thành chủ là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.