Ninh Thư xấu xa hỏi: “Vậy anh có thể đoán được kế tiếp tôi sẽ làm gì không?” Văn Hưng liếc mắt nhìn Ninh Thư một cái, “Đi vệ sinh.” Ninh Thư:…… Mị nhịn không đi nữa. “Vừa rồi cô uống nhiều nước nên cô đi giải quyết là chuyện tất nhiên, chỉ là đi sớm hay đi muộn mà thôi.” Văn Hưng nói. Ninh Thư cảm thấy thế này cũng đã xịn lắm rồi, tuy mới chỉ là chú thôi chưa phải pháp tắc thời gian chân chính, nhưng thế này cũng quá xịn rồi. Trong lòng Ninh Thư...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.