Theo động tác của lão đạo sĩ, sắc trời cũng dần đen đặc lại, gió lạnh thổi xào xạc.
Vương thị đang bị thương được nâng lại gần, ánh mắt nhìn Ninh Thư bị trói tràn ngập khoái ý.
Đó là ánh mắt khi đại thù đã báo.
Gương mặt rất dữ tợn.
Ninh Thư bị bó tay bó chân, trong cơ thể lúc này cộng thêm Lý Tam Lang, giờ còn bị đem đi thiêu chết.
Nhiệm vụ nghịch tập này thật là…
“Ta đào phần mộ tổ tiên Lý gia nhà ngươi hay sao mà các ngươi lại đối xử với ta như vậy?” Ninh Thư không nhịn được hỏi Lý Tam Lang.
Lý Tam Lang trả lời: “Người làm thê tử của ta, lại dám ngỗ nghịch với ta, ngươi có thấy hợp lý không?”
Mẹ cái thế giới này, không chỉ có nam nhân áp bách nữ nhân, ngay cả tới nữ nhân cũng muốn áp bách nữ nhân.
“Có một cách giải quyết, muốn nghe không…” Thanh âm của 2333 vang vọng trong đầu Ninh Thư.
Ninh Thư không nhanh không chậm hỏi: “Cách gì?”
“Sử dụng Linh Hồn Châu.”
Ninh Thư có chút kinh ngạc: “Không phải Linh Hồn Châu còn đang dung hợp sao?”
“Vẫn dùng được, chỉ có điều có khả năng hệ thống không gian sẽ bị phá hủy, thậm chí có thể cô sẽ không thể trở lại hệ thống không gian được nữa.”
“Vậy còn ngươi?” Ninh Thư hỏi, không gian hệ thống bị phá hủy, 2333 có khi nào cũng bị biến mất không?
“Ta với ngươi có khế ước linh hồn, trói định bằng linh hồn, nên ta sẽ không có hề hấn gì.” 2333 nói.
Ninh Thư do dự, cho dù là vậy thì cũng quá mạo hiểm.
Không gian hệ thống bị phá hủy, nghĩa là nơi trú thân của cô cũng biến mất, cái giá phải trả này quá lớn.
Lấy tính cách tư lợi của 2333, hắn sẽ không vì một nhiệm vụ giả mà trả giá lớn như vậy.
Ninh Thư hỏi: “Có phải có thứ gì tốt xuất hiện không?”
“Éc, hình như vị diện này có Kết Giới Thạch.” 2333 nói, “Đây là một loại đồ vật cực kì hiếm, không chỉ có thể vây khốn thân xác, còn có thể bó trụ linh hồn.”
Ninh Thư giật mình, chẳng lẽ lực lượng Lý Tam Lang đang nắm giữ chính là Kết Giới Thạch.
Không có cách nào bài trừ kết giới do thiên đạo tạo thành.
“Không gian hệ thống bị phá hủy là rủi ro lớn nhất, không có khả năng nó sẽ bị hủy đâu.” 2333 nói.
Ninh Thư: …
Vậy lỡ nó bị phá hủy thật thì sao?
Lão đạo sĩ thi pháp, sắc trời càng lúc càng tối đen lại, gió cát bay vù vù.
Ninh Thư nhìn một vòng những người xung quanh, trên gương mặt họ không phải vẻ khinh thường thì cũng là tràn ngập vui sướng ác ý.
Chỉ là một con người, muốn tồn tại, sao lại phải trải qua muôn vàn khó khăn đến vậy.
Lại còn có một tên trượng phu tự nhận muốn khống chế cô, muốn cô quỳ dưới chân hắn, cung phụng hắn.
Cùng lắm thì cá chết lưới rách.
Xem mèo nào sợ mỉu nào.
“Lưu Tiểu Nha, cầu xin ta đi, cầu ta rồi, ta có thể giúp ngươi thoát chết.” Lý Tam Lang nói.
Tiếng Ninh Thư hàm chứa ý cười, "Cũng được.”
Trong nháy mắt Lý Tam Lang rất ngạc nhiên, ngay sau đó ẩn ẩn khinh thường: “Ngươi nói thật à?”
Đúng là thằng tâm thần, không thuần phục thì dồn người ta vào đường chết, thuần phục thì xem thường.
Thật tiện.
Tiện: ti tiện, đê tiện, …
Tiện nam nhân đi chết đi.
“Đốt lửa.” Lão đạo sĩ thi pháp xong, trung khí mười phần nói.
Lập tức gã sai vặt giơ đuốc, châm lửa đống củi dưới chân Ninh Thư.
Ninh Thư mặt không đổi sắc, giao tiếp với 2333: “Dùng Linh Hồn Châu đi.”
“Không gian hệ thống có thể sẽ hỏng.” 2333 chờ xác nhận.
Ninh Thư ừ một tiếng, “Dùng đi.”
Dù có liều mạng khiến hệ thống bị hỏng, Ninh Thư cũng sẽ không buông tha Lý Tam Lang.
Giàn thiêu vang lên từng tiếng, khói đen từ đám lửa bay lên từng luồng đặc kịt.
“Lưu Tiểu Nha, giờ cầu xin ta còn kịp đấy, ta là trượng phu của ngươi, ngươi nên tin lời ta nói.” Lý Tam Lang nói.
“Thật không?” Giọng Ninh Thư chứa ý cười, ngươi có BUG, ta cũng có BUG, xem ai mạnh hơn, ai tàn nhẫn hơn ai nào.
Bà đặt toàn bộ không gian hệ thống làm tiền cược!
“Cất kĩ Tuyệt Thế Võ Công của ta vào.” Ninh Thư nói với 2333, “Nhanh nhanh, lửa cháy lên quần của ta rồi.”
Trong thân thể Ninh Thư dần dần xuất hiện một hắc động.
“Cái gì vậy?” Giọng Lý Tam Lang vang lên đầy khiếp sợ không hiểu, trong nháy mắt bay khỏi thân thể của Ninh Thư.
Lý Tam Lang nhìn Ninh Thư, “Lưu Tiểu Nha, ngươi đang làm gì vậy?”
Ninh Thư bị khói sặc tới ho khan, không có Lý Tam Lang trong thân thể, quyền khống chế cơ thể này lại trở về tay cô.
Ninh Thư dùng lực, bứt tung dây thừng.
Người xung quanh: …. Σ(・口・)
“Bắt nàng ta lại.” Lão đạo sĩ chau mày nhìn Ninh Thư, giữa mày ẩn chút lo âu.
Ninh Thư nhảy khỏi hố lửa, nhìn Lý Tam Lang đang lơ lửng giữa không trung: “Chết đi Lý Tam Lang!”
Lý Tam Lang xoay tay, vây Ninh Thư vào kết giới.
Ninh Thư cười cười nhìn Lý Tam Lang, “Tướng công, ngươi chết được rồi đó.”
Phía sau Lý Tam Lang xuất hiện một hắc động, hắc động này có lực hút cực mạnh, một mực muốn hút Lý Tam Lang vào sâu trong đó.
xung quanh cuồng phong thét gào, đất đá, bụi rậm đều bay lên, bị hút vào hắc động.
Tất cả mọi người khiếp sợ hãi hùng nhìn hắc động đột nhiên xuất hiện.
Linh Hồn Châu thích linh hồn, một lòng muốn hút Lý Tam Lang vào.
Lý Tam Lang vừa chạy trốn vừa thả kết giới ra, muốn bó trụ hắc động lại.
Nhưng kết giới lại bị cắn nuốt.
Lý Tam Lang mặt xanh lại càng xanh, đôi mắt đỏ đậm âm u.
Lý Tam Lang nhìn Ninh Thư gẩy móng tay, đẩy Ninh Thư vào hắc động.
Ninh Thư cười lạnh, liếc mắt nhìn Lý Tam Lang.
Ninh Thư phóng khí kình, khí kình va chạm kịch liệt tức khắc tránh khỏi quỹ đạo của hắc động.
“Lưu Tiểu Nha, ngươi muốn thí phu sao?” Lý Tam Lang tâm lạnh như băng, đặc biệt khi nhìn đến hắc động, sâu trong linh hồn đều đang gào thét run rẩy.
Lý Tam Lang không ổn, cực kì không ổn.
Ninh Thư đứng trong kết giới hình cầu, cười nói: “Sát phu chứng đạo.”
Ngươi có thể sát thê, vậy ta có thể sát phu.
Tới đánh nhau đi.
Lão đạo sĩ lấy nước mắt trâu bôi lên mí mắt, nhìn thấy hồn ma Lý Tam Lang đang trôi nổi.
Nhìn thấy hắc động đuổi theo Lý Tam Lang, lão vội vàng phi kiếm trong tay chém vào hắc động.
Kết quả bị hắc động cắn nuốt không chừa một mảnh.
Lão đạo sĩ cả kinh, lông mày dựng ngược, người Lý gia nhìn tới ngu người.
Họ chưa từng chứng kiến những chuyện tương tự như tình huống lúc này.
Lý Tam Lang luôn bị hắc động định vị mục tiêu, từng mảnh linh hồn đều đang run rẩy.
Hắn không nhịn được hô to gọi nhỏ với Ninh Thư: “Lưu Tiểu Nha, nháo như vậy là đủ rồi, cùng lắm thì sau này ta sẽ không nhốt ngươi lại nữa, ta thả ngươi đi.”
Ninh Thư mỉm cười đáp lại, “Giờ ngươi không có tư cách cò kè mặc cả với ta, cũng như ngươi trước kia chưa từng cho ta một cơ hội để mặc cả.”
Ảnh mắt đỏ đậm của Lý Tam Lang chảy dài huyết lệ, rít gào: “Lưu Tiểu Nha, ngươi thực có gan làm loạn.”
Ở thế giới nam tôn nữ ti, chuyện Ninh Thư đang làm là đại nghịch bất đạo.
Cách chính xác nhất bây giờ đáng lẽ phải là chuyển biến tốt đẹp phải thu lại khí thế, còn phải thỉnh cầu trượng phu tha thứ.
Hờ, tha thứ cho ngươi là chuyện của trời, ta chỉ đảm nhiệm đưa ngươi đi chầu trời* thôi! Không, ngươi làm sao có thể gặp được ông trời.
*Theo nguyên gốc, tác giả sử dụng từ đi gặp thượng đế, nhưng dịch giả muốn Việt hóa từ ngữ, vì vậy đã đưa ra từ ngữ với ý nghĩa tương đương, chầu trời = chết = về trời
Ps: Cũng sắp Tết rồi, tiếc là năm nay không còn Táo Quân nữa…
Hắc động cắn nuốt Lý Tam Lang từng chút một, Lý Tam Lang gào thét sợ hãi, sau đó, không còn sau đó nữa.
Không có Lý Tam Lang, kết giới khống chế Ninh Thư cũng biến mất.
Ninh Thư đứng vững vàng trên mặt đất.
“2333, nhanh thu hồi Linh Hồn Châu đi.” Ninh Thư nói với 2333.
“… Ta không khống chế được nó.” 2333 cố sức nói.
Ninh Thư: … (◯Δ◯∥)
Đm, lợi hại tới vậy?
Linh Hồn Châu hoàn toàn mặc kệ hai trái tim mong manh đang vỡ vụn bay trong gió, chăm chăm bay vụt về một hướng.