Kiều Linh Nhi không muốn bị gán cái mác lả lơi ong bướm trên người. Một khi ảnh hưởng tới thanh danh, cô ta sẽ không còn biện pháp nào để đi công lược người khác. Chỉ sợ vừa nhìn thấy cô ta chưa gì đã xách người chạy tám hương. Kiều Linh Nhi lấy ra một kịch bản, nói: “Sư phụ, đây là kịch bản em mới viết, anh đọc thử coi đi.” Kiều Linh Nhi chỉ có thể lấy kịch bản hệ thống đưa ra, đến nỗi tâm ý gì gì đó, cũng chỉ có thể úp úp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.