Ngẩng đầu nhìn lên chung cư, Kiều Linh Nhi đại khái là ở tầng tám, Ninh Thư dặn dò 2333: “Lúc nào cần ra tay thì ra tay đi đấy, đừng có mà chần chờ gì cả, chứ không tới lúc ngỏm cả đám rồi, cậu còn định trông chờ vào xíu xiu lực linh hồn và căn nguyên linh hồn này chắc? Tôi đây là vì muốn tốt cho cậu, sợ cậu không chịu được dụ hoặc, muốn cắn nuốt nó luôn thôi.” 2333: “Cô cũng quá coi thường định lực của tôi đi, tôi là cái loại người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.