Mục lục
Y Vương vạn Dặm Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 35


Sau khi đi xa, Tư Đồ Y Nhạn hỏi: “Ninh Vũ Phi, vừa rồi Âu Dương Minh Khánh không bóp đau anh chứ?”


“Không có cảm giác, chủ yếu là anh ta có đau hay không thôi.”


Ninh Vũ Phi cười bâng quơ: “Không sao đâu. Cô với anh ta có quan hệ gì mà anh ta gọi cô thân thiết vậy?”


“Không có gì… Tôi với anh ta chẳng có quan hệ gì hết.” Tư Đồ Y Nhạn tiếp lời: “Ông nội anh ta với ông nội tôi là bạn bè mà thôi, tôi với anh ta không quen nhau.”


“Suy nghĩ nhiều thế làm gì! Đi kiếm đồ ăn thôi!”


“Ừ!”


Hai người đi dạo hồi lâu, Ninh Vũ Phi mua hai bộ đồ cho mình, đương nhiên là tự bỏ tiền mua, tiền của nhị sư tỷ cho còn rất nhiều, cũng không thể xài hết.


Sau khi ra ngoài, Trần Thành Hạo đã ngủ gật, hiển nhiên cũng quá nhàm chán. Ninh Vũ Phi ném một cái hamburger KFC cho cậu ta, nói: “Cậu ăn tạm đi.”


“Hamburger, gà rán à?” Mặc dù người thường cũng ăn được, nhưng bình thường thật sự không nỡ bỏ tiền ra mua, ít nhất con trai là như vậy.


“Cảm ơn hoa khôi nhé.”


Tư Đồ Y Nhạn nở nụ cười: “Không phải tôi mua cho cậu đâu, là Ninh Vũ Phi mua đấy.”


“Cảm ơn Ninh Vũ Phi.” Trần Thành Hạo nói.


“Không có gì, cậu ăn tạm chút đi, buổi tối chúng ta đi ăn cơm.”


Nghe vậy, Tư Đồ Y Nhạn chần chờ, nói: “Ninh Vũ Phi, Trần Thành Hạo, chắc tôi phải về rồi, ba mẹ tôi không cho tôi về nhà quá trễ.”


“Vậy thì thật đáng tiếc. Vẫn là đừng để cha mẹ cô lo lắng cho cô, cô về đi, tôi với Trần Thành Hạo nhân tiện đi tham dự tiệc sinh nhật của Lưu Hà Đình.”


“Ninh Vũ Phi, cậu thật sự muốn tham dự tiệc sinh nhật của con hám lợi kia hả? Rõ ràng cô ta chỉ muốn khoe khoang trước mặt cậu mà thôi.” Trần Thành Hạo vừa ăn hamburger vừa nói.


Lúc nãy ở cổng trường, nếu không phải Tư Đồ Y Nhạn xuất hiện thì Lưu Hà Đình sẽ không để yên, bạn trai Chu Đống cũng cô ta cũng sẽ không để yên.


Ninh Vũ Phi cười khẽ: “Không sao đâu, cô ta muốn nhục nhã tôi thì còn chưa đủ tư cách. Tôi biết rõ ngọn ngành của cô ta mà.”


Tới bây giờ, hai người cũng biết Ninh Vũ Phi không phải là người chịu thiệt hòi. Tư Đồ Y Nhạn vô cùng biết rõ điều này. Mặc dù lúc nãy Âu Dương Minh Khánh đã tuyên bố thân phận, nhưng Ninh Vũ Phi vẫn không nể mặt đối phương.


“Đi thôi, Y Nhạn, cô về nhà cẩn thận đấy nhé.” Ninh Vũ Phi căn dặn.


“Ừ. Các cậu cũng phải cẩn thận nhé, cần gì cứ gọi điện cho tôi.”


“Được rồi!”


Tư Đồ Y Nhạn lái xe rời đi. Bây giờ còn sớm, Ninh Vũ Phi cùng Trần Thành Hạo dự tính sẽ đi trễ hơn là được.


“Ninh Vũ Phi, cậu thật may mắn, tôi ghen tỵ quá.” Trần Thành Hạo bĩu môi.


“Hết cách rồi, chắc là tại tôi đẹp trai quá!”


“Đúng là đẹp trai thật… đàn ông thấy cũng rung động ấy chứ.”


Nghe vậy, Ninh Vũ Phi đen mặt, chỉ hận không thể đá đít Trần Thành Hạo bay sang nước ngoài luôn.


“Ninh Vũ Phi, chúng ta đi thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK