Mục lục
Y Vương vạn Dặm Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này miệng của Ngụy Phong đầy máu, đôi mắt ngập tràn hận thù, thế nhưng cằm bị trật khớp khiến hắn ta không thể nói chuyện, lập tức hai chân dùng lực nhín người bay qua.



“Tự tìm cái chết!”



Ninh Vũ Phi nhanh chóng nhấc chân phải lên, trực tiếp đá trúng vào cằm của Ngụy Phong.



“A!” Ngụy Phong ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu.



Khi cơ thể của hắn ta rơi xuống, nháy mắt Ninh Vũ Phi nhảy lên xoay người đá mạnh một cái.




Rầm!



Đạp Ngụy Phong bay vào trong thùng rác, hắn ta vẻ mặt run rẩy sau đó trực tiếp ngất xỉu.



Ninh Vũ Phi không thèm để ý, quay trở lại bãi đỗ xe của bệnh viện lấy xe điện nhỏ của mình rồi rời đi.



Một tiếng sau, Ninh Vũ Phi đến trước một ngôi nhà tứ hợp.



Ninh Vũ Phi tắt máy dắt xe đi vào, trước tiên gõ cửa một cái.



Rất nhanh, một người đàn ông ra mở cửa, kinh ngạc hỏi: “Cậu là ai, có chuyện gì?”





“Tôi đến tìm Lý Lục Hổ, xin hỏi anh ấy có ở đây không?” Ninh Vũ Phi hỏi.



“Cậu tìm anh Hổ có chuyện gì?”



Bởi vì gia đình mình làm trong thế giới ngầm, nên những chuyện như này không thể công khai ra ngoài sáng được, thêm việc Ninh Vũ Phi là một gương mặt xa lạ, không thể không thể phòng.



“Anh đi thông báo một tiếng, nói là có người tên Ninh Vũ Phi đến gặp!”



“Được, đợi đấy!” Người đàn ông đóng cửa đi vào.



Lúc này, Lý Lục Hổ đang ở trong sân luyện công, nhìn thấy thuộc hạ hấp tấp đi đến, bèn hỏi: “Có chuyện gì?”



“Anh Hổ, ngoài cửa có một người tên là Ninh Vũ Phi muốn gặp anh.”



“Ninh Vũ Phi?”



Sau khi nghe thấy ba chữ này, Lý Lục Hổ lập tức thu công, vội hỏi: “Có phải là một chàng trai rất trẻ đúng không?”



“Đúng vậy, rất trẻ!”



“Đúng là cậu ta rồi!”



Sau khi Lý Lục Hổ biết được Ninh Vũ Phi đến, không nói hai lời lập tức đi nhanh đến cổng lớn, mở cửa ra.



Nhìn thấy Ninh Vũ Phi đang đứng chờ ngoài cửa, lập tức quay sang quát thủ hạ: “Cậu đối đãi với khách quý như này à?”



“Không phải, anh Hổ, bởi vì chuyện gần đây, chị Phượng Nhi đã dặn bọn em phải tăng cường cảnh giác.”



“Hừ!”



Lý Lục Hổ lập tức nắm chặt tay, vô cùng áy náy nói: “Người anh em họ Ninh, thật sự xin lỗi, anh không biết cậu sẽ đến, cho nên không có phân phó bọn thuộc hạ.”



“Không sao, em đến để xin anh giúp đỡ một chuyện.” Ninh Vũ Phi nói.



“Có chuyện gì, chúng ta vào trong rồi nói, mời!”



“Vâng!”



Lý Lục Hổ dân Ninh Vũ Phi đến đại sảnh, trang trí kiểu cổ điển đặc trưng, nói: “Mời ngồi, anh đi pha cho cậu ấm trà.”



“Không cần phải phiền phức như vậy đâu.”



“Lão đệ đừng khách khí, lần trước cậu đi vội, anh cũng chưa kịp cảm ơn cậu, lần này, nhất định phải cảm ơn cậu thật tốt một phen.” Lý Lục Hổ cười nói.



Ninh Vũ Phi vuốt mũi một cái: “Thật ra lần này em đến là muốn nhờ anh giúp một chuyện.”



“Mời nói!”



“Chính là ở chỗ này có một đại gia bất động sản, cậu chủ của một gia đình giàu có tên Chu Đống, không biết anh có biết không?”



Lý Lục Hổ cau mày nghĩ nghĩ, nói: “Anh không có ấn tượng gì với người này, có lẽ cũng chỉ là một cậu chủ tầm thường mà thôi, thật ngại quá.”



“Nếu thế thì bỏ đi!” Ninh Vũ Phi thở dài.



Ban đầu định là, cái tên Chu Đống này là cậu chủ của một gia đình giàu có, còn tiếp xúc với thế giới ngầm, bởi vậy bản thân nghĩ muốn thông qua thế lực của bang Hắc Long chèn ép hắn ta một chút.



Nhưng mà Lý Lục Hổ cũng không biết, vậy thì cũng chẳng còn cách nào khác.



“Lão đệ Ninh, chi bằng như thế này đi, anh phái người đi điều tra một chút, chỉ cần là ở thành phố Ngọc Trai, không có chuyện gì bang Hắc Long này không dám làm cả.” Lý Lục Hổ khoát tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK