”
Tạ Khả Di cướp lấy tập tài liệu qua nhìn, nhưng cô ta chỉ là một diễn viên, hoàn toàn không hiểu những dữ liệu thâm sâu này.
Tạ Khả Di trực tiếp tức giận xé tài liệu đi, vò tóc mình, giống như một người điên vậy.
Nữ trợ lý lấy ra lá đơn từ chức của mình nói: “Tổng giám đốc Tạ, công ty nhất định sẽ bị phá sản, tôi cũng rời khỏi đây.
”
“Cút.
”
Tạ Khả Di gầm lên, cô ta hoàn toàn tỉnh rồi.
Không vì cái gì khác, chỉ bởi vì trong bữa tiệc lần đó cô ta không có việc gì lại tính kế Ninh Vũ Phi, tạo ra hậu quả nghiêm trọng như vậy.
Nếu không cho dù Tạ Khả Di không biết quản lý công ty, nhưng chỉ cần giữ quan hệ tốt với người khác, lợi nhuận của công ty cũng khiến cô ta kiếm được nhiều tiền.
Kết quả bây giờ hoàn toàn là do Tạ Khả Di tự mình tạo ra, không thể trách ai được.
Tạ Khả Di vô tri vô giác trở về nhà mình, trực tiếp đóng cửa ở bên trong hai ngày, khi cô ta định cầm tiền bỏ chạy thì cảnh sát tìm đến cửa.
Chính vì công ty đã không còn tiền để trả tiền cho nhân viên, nhân viên báo cảnh sát qua đây.
Chỉ trong một ngày, Tạ Khả Di đã trực tiếp tán gia bại sản, không còn một đồng nào.
Công ty và biệt thự đều đã bị niêm phòng phải ở đầu đường xó chợ, không còn cách nào khác.
Từ ngày cô ta lừa Âu Dương Chấn Hùng giao công ty cho cô ta tiếp quản, cô ta không thoát khỏi vận mệnh công ty bị phá sản, đối mắt với kết cục tán gia bại sản.
Tạ Khả Di đi trên đường lớn, bởi vì không trang điểm tóc tai bù xù, không ai nhận ra người này chính là một ngôi sao đang nổi tiếng của thành phố Ngọc Trai.
Nhìn thấy màn hình lớn phía trên, đang thông báo Lâm Thanh Tiêu thành lập một công ty điện ảnh ở thành phố Ngọc Trai, chính thức bước vào vòng giải trí Đại Xuân.
Một nữ hoàng quốc tế của sức ảnh hưởng lớn như vậy gia nhập vào giới giải trí nước Đại Xuân, đây chính là một tin tức lớn.
Các doanh nghiệp từ các vòng giải trí lớn trong nước đều lần lượt đến chúc mừng, hi vọng có thể đạt thành hợp tác, tổ chức lễ khai trương.
Tạ Khả Di nhìn thông báo trên màn hình lớn, trong lòng dần dần sinh ra hận ý, trong lòng có một quyết định nguy hiểm.
Thời gian một tuần nhanh chóng trôi qua, Ninh Vũ Phi vô cùng nhàn rỗi, đi theo trận thi đầu của đại học Long Diệu.
Cho dù Ninh Vũ Phi không lên sân, nhóm người Trần Thành Hạo, Đỗ Đức Mạnh cũng lấy được thành tích rất tốt, chỉ cần đánh bại đội tiếp theo thì sẽ trở thành nhà vô địch miền Nam.
Đến lúc đó có thể đại diện cho cả miền Nam nước Đại Xuân đi thi đấu, sẽ được phát trực tiếp trên kênh Thể thao Quốc gia.
Đây là một vinh hạnh vô cùng lớn, đến lúc đó nếu như đánh hay còn có thể được chọn vào đột bóng rổ cao cấp.
Có thể vào được đội tuyển bóng rổ quốc gia là niềm mơ ước của mỗi một người yêu thích bóng rổ, ai cũng đều muốn giành được vinh quang về cho đất nước.
Một ngày sau khi đánh xong, huấn luyện viên tiếp nhận phỏng vấn.
“Trận này đánh rất sảng khoái.
” Trần Thành Hạo cười nói.
Ninh Vũ Phi trực tiếp cạn lời liếc trắng mắt: “Cậu chỉ lên sân có hai phút, đừng chém nữa.
”
Thật ra chiều cao và thể chất của Trần Thành Hạo rất tốt, nhưng tên này không thích hợp để chơi bóng rổ, rất khó có thể tiến bộ nỗ lực như những người khác.
“Vũ Phi, cậu không thể nói như vậy được, cho dù không được lên sân tôi cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào từ tận đáy lòng.
”
“Được được được, cậu rất lợi hại.
”
“Tất nhiên.
”
Trần Thành Hạo thân thiết với Ninh Vũ Phi, nói chuyện không hề khách sáo chút nào.
Vốn dĩ đánh thắng trấn đấu nên chúc mừng một chút, nhưng trận đấu phía sau vô cùng quan trọng, một khi uống rượu thả lỏng xong sợ sẽ gây ra chuyện, cho nên mọi người chỉ có thể nhịn, đợi đến khi đánh xong trận đấu có thể nghỉ ngơi thì mới ăn mừng.
.