Mục lục
Một Thai Chín Tiểu Bảo Tổng Tài Anh Thật Độc Ác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 351: Nhóc trộm


Lý Duy Lộc có hơi khó xử: “Chuyện này Đại Bảo không cho tôi nói cho anh biết. Tóm lại, anh không cần lo lắng, thằng bé không có chuyện gì. Bây giờ tôi đang đi tìm nó!”


Lục Khải Vũ im lặng một chút, trầm thấp nói: “Lý Duy Lộc, có phải thằng bé biết tung tích của Hân Hy rồi không? Minh Húc là con trai tôi, Hân Hy là vợ tôi, tôi muốn biết sự thật.”


Lý Duy Lộc thở dài: “Cha con hai người muốn ép chết tôi sao! Được thôi, tôi nói cho anh biết. Đại Bảo nghi ngờ Long Bách và Long Thiên bắt cóc Hân Hy, một mình đi đến nhà cũ của nhà họ Long ở núi Thanh Khê.”


Đúng vậy, người ta nói rất đúng. Hân Hy và Mạc Minh Húc là vợ và con của người ta. Dù cho Lý Duy Lộc anh có quan hệ thân thiết với Mạc Hân Hy thì cũng chỉ là người ngoài, trách nhiệm này gánh vác không nổi. Vì vậy tốt nhất là anh ta nên cho Lục Khải Vũ biết sự thật, tránh gây ra tội gì.


“Nhà cũ của nhà họ Long ở núi Thanh Khê?” Lục Khải Vũ đứng lên, cầm chìa khóa xe trên bàn.


Quả thật thì con của anh bình tĩnh, thông minh hơn “Đúng vậy. Bây giờ tôi đang chạy qua đấy.” Lý Duy Lộc anh. trả lời.


“Được. Chúng ta cứ giữ liên lạc, tôi sẽ qua ngay” Sau khi cúp điện thoại, anh chạy nhanh xuống lầu.


Mẹ Lục giữ chặt lấy tay anh, vội vàng quan tâm hỏi: “Khải Vũ, có phải có tin của Đại Bảo và Hân Hy rồi không?”


“Vâng. Mẹ chăm sóc bọn nhỏ. Con đi đây.”


Lúc đi ra ngoài vừa hay lại gặp Lục Khải Dã. Anh ta mới biết được trong nhà xảy ra chuyện.


“Anh cả, em đi với anh!”


“Không cần. Em ở nhà chăm sóc bọn nhỏ với mẹ. Anh sợ Vũ Tuệ và mấy đứa nhóc thức dậy không thấy anh lại khóc.” Nói xong, anh không đợi Lục Khải Dã trả lời đã xông ra ngoài.


“Này, đi đường cẩn thận chút!”


Nhìn bóng lưng anh trai vội vàng rời đi, đột nhiên Lục Khải Dã có hơi hâm mộ. Cùng nắm tay, cùng sống đến già, nghiêm túc yêu thương một người giống như anh trai chắc chắn là hết sức hạnh phúc!


Mạc Minh Húc đứng trong bụi cây một lúc, trên đùi đã bị muỗi cắn vài vết lớn. Thằng bé ngẩng đầu nhìn trời đã hơi tối, đứng dậy đi về phía nhà họ Long.


Đi tới cửa, thằng bé có hơi rối rắm, không biết mình nên gõ cửa hay trèo tường vào.


Băn khoăn một lúc, nghĩ đến hai đứa em Long Bách và Long Thiên luôn tỏ ra thù địch với mình, cậu quyết định trèo tường vào cho thỏa đáng.


Từ trong ba lô lấy ra một món bảo bối – móc leo tường. Thắng bé bắt đầu quan sát xung quanh tường nhà, chuẩn bị tìm một vị trí thích hợp để trèo tường vào thành công.


Nhưng mà tường của nhà họ Long rất cao, phía trên còn trang bị lưới chống trộm, cậu tìm một hồi lâu mà cũng không tìm ra vị trí thích hợp.


Đang đau khổ và chuẩn bị thay đổi chiến lược, vì từ nhỏ đã đi theo Lý Duy Lộc tập võ nên thắng bé phát hiện có nguy hiểm đang kéo tới.


Theo phản xạ, Mạc Minh Húc muốn rướn người để tránh đòn tấn công phía sau, nhưng đối thủ tấn công rất nhanh, tàn nhẫn, chính xác, tóm gọn cậu trong tích tắc.


“Nhóc trộm này từ đầu đến mà dám lẻn vào nhà họ Long.” Lực ở tay của người đàn ông rất lớn, đã làm đau thằng bé.


“Minh Húc? Sao lại là cháu?” Người phụ nữ đứng sau người đàn ông nhìn thấy Mạc Minh Húc thì ngạc nhiên kêu lên.


Mạc Minh Húc ngẩng đầu, vẻ mặt đầy bất ngờ và vui mừng: “Dì Thanh Y? Dì trở về rồi ạ?”


Đúng vậy. Liễu Thanh Y đã cố tình kéo ng Uy từ nước ngoài trở về để dự đám cưới của Mạc Hân Hy. Người vừa bắt Mạc Minh Húc chính là chủ tịch tập đoàn Long Uy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK