Khuôn mặt của cô ta lộ vẻ tiếc nuối: “Bây giờ, bọn họ không chỉ không có tiền thưởng mà ước chừng còn bị nghe mắng. Tổng giám sát Lam à, làm người không thể bạc bẽo như vậy được.
Những lời này từng câu từng chữ nói ra đều nhắm vào suy nghĩ của những nhân viên đi theo Mạc Hân Hy, ảnh mắt của bọn họ khi nhìn Mạc Hân Hy càng thêm bất mãn. Giống như tất cả trách nhiệm đều do Mạc Hân Hy chịu.
Phan Lệ Tư nói nhỏ với đồng nghiệp ngồi bên cạnh: “May mà lúc trước tôi đi theo tổng giám sát Đào, cô thật là đáng thương, bận rộn gần một tháng nay mà tiền thưởng cũng mất.
Cô gái đồng nghiệp ngồi bên cạnh thở dài, xuýt xoa: “Ôi, ai bảo tôi xui xẻo đến thế. Cứ tưởng đi theo tổng giám sát Lam thì có thể học thêm vài điều, ai mà ngờ năng lực của cô ấy lại tệ như vậy.”
Đồng nghiệp khác ngồi ở bên cạnh các cô cũng nói với giọng oán trách: “Đúng vậy, người ta có Chủ tịch Lục, là vợ của Chủ tịch, chúng ta có thể làm gì bây giờ, mỗi tháng tôi còn phải trả nợ tiền nhà, lúc đầu còn đang mong đợi tập thứ hai của chương trình kết thúc mĩ mãn, có thể nhận được tiền thưởng. Xem ra bây giờ không còn nữa, thời gian sắp tới tôi phải sống như thế nào đây
Nhìn thấy vẻ mặt tự mãn của Đào Lệ Mẫn, Mạc Hân Hy làm bộ như không nghe thấy tiếng xì xào của đồng nghiệp, hằng giọng một cái, nhìn về phía Bạch Vĩ Hạo.
“Chủ tịch Bạch, xin lỗi anh, tôi đi ra ngoài gọi điện thoại”
Cô vừa nói xong, không đợi Bạch Vĩ Hạo lên tiếng đã trực tiếp đi ra ngoài.
Đào Lệ Mẫn ở trong phòng họp lập tức nói chuyện với giọng điệu kỳ quái: “Vợ của chủ tịch có khác, mọi người nhìn thử mà xem, dự án phụ trách gặp phải vấn đề lớn như vậy, người ta còn có thể đi ra ngoài gọi điện thoại giống như không có chuyện gì.
Cô ta nói xong thì quay đầu nhìn Bạch Vĩ Hạo: “Chủ tịch Bạch, cho dù tổng giám sát Lam là vợ của chủ tịch Lục, nhưng ở công ty trang trí nội thất Nguyệt Tú thì cô ấy vẫn là nhân viên của anh. Cô ấy tùy hứng, không có kỷ luật như vậy mà anh cũng không thèm quản lí sao.”
Bạch Vĩ Hạo nhàn nhạt liếc cô ta một cái, nghi ngờ hỏi: “Vừa rồi cô ấy đã xin phép tôi, tôi cũng đã đồng ý rồi, tổng giám sát Đào không nhìn thấy sao?”
“Ngoài ra, vấn đề lần này không liên quan gì đến tổng giám sát Lam, việc lựa chọn để cho Dương Hải Khang trang trí miễn phí là quyết định chung sau khi tham khảo ý kiến của ban lãnh đạo công ty. Tập đầu tiên của chương trình xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng là tổng giám sát Lam đã không ngại cực khổ nghĩ ra biện pháp giải quyết. Ở tập thứ hai này, tổng giám sát Lam từ khi bắt đầu đã rất nghiêm túc và có trách nhiệm, hầu như ngày nào cũng phải đến hiện trường kiểm tra một lần”
“Ngay cả khi đang đi công tác ở ngoài, thì cô ấy cũng sẽ gọi điện hỏi thăm tình hình. Chuyện Dương Hải Khang và Lưu Cửu Nhạ chia tay là do mối quan hệ cá nhân của bọn họ, không liên quan gì đến quá trình thi công hay chất lượng. Nếu tổng giám sát Đào nhất định muốn truy cứu trách nhiệm, vậy thì trách nhiệm thuộc về ban lãnh đạo của công ty, không nhất thiết phải bắt tổng giám sát Lam chịu trách nhiệm một mình”
Mặc dù giọng nói của Bạch Vĩ Hạo rất nhẹ nhàng, nhưng lại lộ ra vẻ uy nghiêm. Anh ta nhìn chằm chằm vào Đào Lệ Mẫn, đột nhiên cảm thấy bản thân anh ta đã quá cố chấp, vẫn luôn không thể từ bỏ người mình thầm yêu thời niên thiếu, điều này thực sự khá nực cười.
Cô gái trước mặt đã sớm không còn là cô gái hay cười mà anh ta từng thích nữa rồi.
Sắc mặt Đào Lệ Mẫn hơi thay đổi, khỏe môi tràn ra vẻ không cam lòng: “Chủ tịch Bạch, anh thật sự khiến tôi phải nhìn bằng con mắt khác đấy..
Trong giọng điệu của cô ta ám chỉ Bạch Vĩ Hạo cố ý nói thay Mạc Hân Hy là vì anh ta e ngại Lục Khải Vũ.
Khóe miệng Bạch Vĩ Hạo cười nhẹ, nhìn chằm chằm vào cô ta: “Đâu có, lần này tổng giám sát Đào trở về mới thật sự khiến tôi phải nhìn bằng con mắt khác đấy. Cô có biết mọi người ghét nhất loại phụ nữ nào không?”
“Ý của anh là gì?” Đào Lệ Mẫn khó hiểu.
Cô ta đang ngồi phía bên phải Bạch Vĩ Hạo, lúc này Bạch Vĩ Hạo nghiêng người lên phía trước, dùng giọng nói mà chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy: “Mọi người ghét nhất là người thứ ba. Chủ tịch Lục đã kết hôn rồi, cô nên tự giải quyết cho tốt.”
Đào Lệ Mẫn bị anh ta trực tiếp vạch trần tâm tư, sửng sốt một chút, sau đó khuôn mặt đỏ bừng. Muốn tức giận, nhưng e ngại trước mặt có quá nhiều đồng nghiệp, cho nên chỉ có thể nghiến răng chịu đựng.
Lúc này, Mạc Hàn Hy vô cùng vui mừng mở cửa bước vào.