Sau vụ việc xảy ra trước cửa ủy ban nhân dân, lúc Mạc Hân Hy trở về công ty thì đã là bốn giờ chiều rồi.
Vừa vào công ty, cô liền gặp phải Đào Lệ Mẫn.
Hai người lúc đi qua nhau, Đào Lệ Mẫn liếc nhìn cô một cái, giọng điệu ra vẻ có chút chua xót: “Đúng là vợ của chủ tịch có khác, không giống những người khác nhỉ, cũng phải chờ gần tan tầm mới tới công ty cơ Khóe miệng Mạc Hân Hy khẽ nhếch lên, tính tình người phụ nữ này trở nên khó ưa như vậy, có phải là có bà dì đến thăm không nhỉ?
Nghĩ đến đây, cô cố ý tỏ vẻ kinh ngạc nhìn chằm chằm vào phía sau váy của Đào Lệ Mẫn: “Tổng giám sát Đào, váy của cô?”
Sắc mặt của Đào Lệ Mẫn có chút thay đổi: “Ý cô là gì?”
Mạc Hân Hy nhanh chóng chuyển sang trạng thái bình thường: “Không có ý gì!”
Đào Lệ Mẫn không muốn tranh cãi thêm với cô, có vẻ hoảng hốt đi nhanh vào phòng vệ sinh, kiểm tra một hồi, cô ta mới phát hiện ra là mình đã bị Mạc Hân Hy lừa và trêu chọc.
“Mạc Hân Hy, đừng vội tự đắc, tôi sẽ không để cô yên đâu!” Tay cô ta nắm chặt thành nằm đấm.
Vừa dứt lời, điện thoại đột nhiên vang lên, đó là một số điện thoại lạ.
“Xin chào?” Cô ta cau mày trả lời điện thoại.
“Ngày mai tôi sẽ bị kết án, tôi muốn gặp cô một lần!” Giọng Diệp Lan Chi vọng ra từ đầu dây bên kia.
Đào Lệ Mẫn sững sờ trong giây lát, dù đã tìm được người ủy quyền quan hệ nhưng Diệp Lan Chi vẫn bị kết án mười năm. Quân cờ này coi như vô dụng, cô ta đi vào, còn có thể giúp được gì đâu chú?
Diệp Lan Chi khẽ thở dài sau khi nghe cô ta im lặng hồi lâu: “Tôi biết mọi chuyện về đứa con của Mạc Hân Hy, cô không muốn chia rẽ bọn họ sao? Có lẽ tôi sẽ giúp được cho cô đấy.”
“Đứa con?” Đào Lệ Mẫn có chút bối rối.
“Năm đó Mạc Hân sinh vốn không phải chỉ là bốn bào thai.” Diệp Lan Chi lại nói. Đào Lệ Mẫn không còn do dự nữa: “Được rồi, ngày mai tôi sẽ đến thăm cô đúng giờ.”
“
Thời gian tan tầm đến rất nhanh, Mạc Hân Hy và Tùng nói chuyện một lúc, hôm nay công trình xây dựng rất thuận lợi, nhà cửa đã hoàn toàn được dọn dẹp sạch sẽ, ngày mai chính thức dựa theo bản vẽ làm cơ sở thủy điện.
“Tùng này, tôi phát hiện ra là cậu rất có thiên phủ trong thiết kế nội thất đấy! Cố gắng học tập chăm chỉ nhé, cậu chắc chắn sẽ trở thành một nhà thiết kế nội thất tuyệt vời.”
Cô đã nói chuyện với Bạch Vĩ Hạo, Tiêu Dao bị thương nghiêm trọng sau vụ tai nạn xe hơi, ít nhất phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng hơn nửa năm. Bây giờ Tùng đã chính thức trở thành trợ lý của cô rồi.
Tùng sau khi được cô khuyến khích thì tràn đầy tự tin vào tương lai: “Cảm ơn Giám đốc Lam Hiểu, tôi chắc chắn sẽ cố gắng vượt qua kỳ thi tự học.
“
Hai người một trước một sau bước ra khỏi văn phòng, chuẩn bị xuống lầu để về nhà.
“Giám đốc Lam Hiểu, cô cứ yên tâm, Hồng Vi mượn tiền của công ty chúng ta nhất định sẽ nghĩ cách để mau chóng trả lại.” Trong khi chờ thang máy, Tùng rất nghiêm túc nói.
“Không cần gấp đầu, cũng không có việc gì, cậu phải biết rằng, tôi chính là vợ chủ tịch tập đoàn họ Lục, chút mặt mũi này, chủ tịch Lục vẫn là để lại cho tôi. Đừng có tự gây nhiều áp lực cho bản thân như thết” Cô mỉm cười an ủi Tùng.
Thế nhưng, lời nói của cô đã bị Đào Lệ Mẫn, Phan Lệ Tư và một số đồng nghiệp khác cũng vừa tan tâm chuẩn bị trở vê nghe thấy được.
Nhưng biểu hiện của mỗi người không giống nhau, có người hâm mộ, có người ghen tị, còn có người thể hiện rõ vẻ khinh thường.
Đào Lệ Mẫn nhìn Mạc Hân Hy, ánh mắt như có độc, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Thang máy vừa tới, mọi người vội vàng đi vào, thang máy có chút đông đúc, Đào Lệ Mẫn và Phan Lệ Tư cố ý chen đẩy Mạc Hân Hy, may có Tùng đứng lên chắn phía trước mặt để che chở bảo vệ cô.
Khi thang máy gần đến tầng một, Đào Lệ Mẫn và Phan Lệ Tư nhìn nhau ra hiệu ngầm.
Khi thang máy đã đến tầng một, lúc Mạc Hân Hy chuẩn bị đi ra ngoài, Phan Lệ Tư đột nhiên đẩy cô sang bên cạnh, cô không để ý, ngã người nghiêng sang một bên, Tùng nhanh mắt nhanh chóng đỡ lấy cô.